Bài giảng hàng tuầnLời Chúa

Giáo lý Phúc Âm Chúa Nhật Chúa Thăng Thiên

Mùa Phục Sinh | Phụng vụ năm C

CHÚA NHẬT LỄ THĂNG THIÊN

(Chúa Nhật 7 Phục Sinh)
Sách Công Vụ Tông Đồ  Cv. 1. 1-11;
Thư gửi Giáo Đoàn Êphêsô 1.17-23
và Phúc Âm Thánh Luca 24.46-53

Chúa Giêsu vinh hiển lên trời
Thiên đàng là đích cuộc đời trần gian
Như Chúa: khốn khó gian nan
Thành đường, thành giá, hiên ngang lên trời. Amen.

Thơ diễn ý:

Trước khi từ giả lên trời,
Chúa gặp môn đệ ban lời khuyên răn:
Quyền hành khắp cõi gian trần,
Trên Trời cao thẳm trao ban cho Thầy

Các con đi làm việc nầy:
Tin Mừng rao giảng, giải bày niềm tin
Cha Con và Chúa Thánh Linh,
Nhân danh Ba Đấng, tái sinh nhân trần.

Dạy họ tuân giữ chuyên cần,
Giáo huấn luật Chúa cho phần thiêng liêng.
Dù cho Thầy có thăng thiên,
Yêu thương, hiện diện, thường xuyên quan phòng.

Hoả ngục cũng đừng có hòng,
Giáo Hội kiên vững nhờ trông ơn Trời.
Phong ba sóng gió tơi bời,
Tin Mừng, chân lý, muôn đời không sai. Amen.

Nghe đọc bài Tin Mừng tại đây

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca
Và Người nói : “Có lời Kinh Thánh chép rằng : Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại ; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này. “Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.” Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời. Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ, và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.
Đó là Lời Chúa!

I. Giáo huấn Phúc Âm:

Tông đồ Chúa phải là chứng nhân cho việc Đức Kitô chịu khổ hình và phục sinh vinh quang “bắt đầu từ Giêrusalem”

Tông Đồ phải truyền giảng việc Đức Kitô chịu khổ hình và Phục Sinh để mọi người sám hối và để được ơn tha tội.

Làm chứng nhân và truyền giảng tin mừng dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. “Hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống”.

II. Dẫn giải Phúc Âm:

1. Vai trò chứng nhân cho việc Đức Kitô chịu khổ hình và phục sinh vinh quang.

Theo Tân Ước, chứng nhân được hiểu là người xác nhận những việc làm của Chúa Giêsu đặc biệt về cái chết và sự Phục Sinh của Chúa như được đề cập trong Tông Đồ Công Vụ 1. 22. Từ “chứng nhân” đặc biệt dùng để chỉ người chứng kiến việc Chúa chết và sống lại. Những chứng nhân nầy lấy chính mạng sống mình làm chứng về cái chết và sự Phục Sinh của Chúa Kitô, chúng ta quen gọi là tử đạo. Tử đạo bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp martus. Việc lấy máu mình làm chứng cho cái chết và sự Phục Sinh của Chúa Kitô được phản ảnh trong Thư Thánh Phaolô gửi Do Thái 12.1.

Khi nhận lệnh truyền “chính anh em là chứng nhân cho những điều nầy!” các tông đồ xác nhận mình đã thấy Chúa Kitô chết và sống lại để cứu chuộc nhân loại. Đồng thời khi cần, phải lầy máu mình mà làm chứng cho điều mình thấy và tin. Các tông đồ được kêu gọi hy sinh cả mạng sống mình vì làm chứng cho Chúa Kitô chết và Phục Sinh. Nên đức tin vào Chúa Kitô chết và Phục Sinh quan trọng hơn mạng sống con người ở trần gian. Thời nầy qua thời khác, hàng trăm hàng ngàn con người đã dám chết cho niềm tin Chúa Kitô chết và phục sinh.

Thường người ta phân biệt hai hạng chứng nhân:

De visu, eyes witness, tức chứng kiến tận mắt. Tiếng Việt hay nói: Tai nghe mắt thấy.

De auditu, second-hand witnesses, having heard from who have seen. Nghe thấy từ người đáng tin.

Tông đồ và môn đệ Chúa thời Chúa tại thế là những chứng nhân De visu. Các Ngài gần gũi, sinh hoạt với Chúa. Các Ngài sờ chạm Chúa và nhìn thấy Chúa chết treo trên thánh giá cũng như được Chúa Phục Sinh hiện ra. Các Ngài đã giảng về Chúa Kitô chết và Phục Sinh cũng như đã chết cho điều mìnhh làm chứng.

Những thế hệ sau các tông đồ và chúng ta bây giờ là những chứng nhân “De auditu”. Chúng ta nghe tường thuật việc Chúa Kitô chết và Phục Sinh qua những chứnhg nhân “De visu”. Cho dù chỉ nghe thôi, chúng ta vẫn được kêu gọi làm chứng và sẵn sàng chết cho diều mình tin và làm chứng.

2. “Phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội”.

Tông đồ là chứng nhân về Chúa Kitô đã chết và đã sống lại. Tông đồ làm chứng và giảng nhân danh Đức Kitô Đấng đã chết và sống lại. Vắn tắt: Đức Kitô, Đấng đã chết và sống lại là người mà chúng ta phải làm chứng, là đề tài mà chúng ta phải giảng, là người mà chúng ta phải nhân danh và là niềm tin để được hoán cải và được cứu độ. Thời Giáo Hội sơ khai, Giáo Lý các Tông đồ gọi là Didache, giáo lý xoay chung quanh đề tài Giêsu thành Nazarét, đã chết và đã sống lại.

Bắt đầu từ Giêrusalem: Không có nghĩa là tất cả các tông đồ hay các nhà truyền giáo phải bắt đầu giảng về Đức Kitô chết và sống lại tại Giêrusalem trước. Nhưng “Bắt đầu từ Giêrusalem” có nghĩa là: Bắt đầu từ Chúa Giêsu, Đấng tự xưng mình là Giêsusalem mới, tức trung tâm phượng tự mới như trong Gn. 2.19 khi Ngài bảo “phá hủy đền thờ nầy và ta sẽ xây lại trong ba ngày”! “Bắt đầu từ Giêrusalem” còn có nghĩa là địa danh mà Chúa Giêsu đã bị đau khổ, bị giết chết và cũng là nơi Chúa Phục Sinh vinh quang. “Ở lại Giêrusalem” để nhận ơn Chúa Thánh Thần, trong ngày lễ Ngũ Tuần ở Giêrusalem và rồi “Bắt đầu từ Giêrusalem” mà đi truyền giảng tin mừng cứu độ về Chúa Giêsu đã chết và sống lại tại Giêrusalem. Sau đó hãy đi khắp muôn nơi rao truyền tin mừng cho muôn dân dưới sự hướng dẫn và trợ lực của Chúa Thánh Thần. Giêrusalem là thánh đô, là trung tâm của Cựu Ước. Tân Ước hay đạo mới, xây nền trên và hoàn hảo hoá Cựu Ước. Đạo mới sẽ xây Giêrusalem mới nơi mỗi tâm hồn, là đền thờ Chúa.

Sách Tông Đồ Công Vụ 2.1-40 cho biết các tông đồ đã làm như vậy. Họ đã tập họp với nhau tại Giêrusalem trong ngày Lễ Ngũ Tuần. Chúa Thánh Thần đã lấy hình lưỡi lửa xuống trên các tông đồ. Nhận đầy ơn Chúa Thánh Thần, các ông đã đi khắp nơi rao giảng tin mừng Chúa Kitô đã chết và đã sống lại. Cũng trong ngày ấy Phêrô đã giảng ở Công Trường Giêrusalem. Các dân nước đều hiểu sứ điệp Phêrô truyền đạt trong ngôn ngữ Aram của ông. Ba ngàn người xin lãnh nhận bí tích rửa tội trong ngày đó.

III. Thực hành Phúc Âm:   

Thiên đàng như thế nào? Có thể có thiên đàng trần gian hay biến trần gian thành thiên đàng không?

Thiên đàng theo Muslimparadise là nơi mà trinh nữ nhiều vô kể. Những trinh nữ nầy dành sẵn cho những anh hùng của Hồi Giáo… Xem chừng như đây là ước mơ của những người háo sắc chăng?

Thiên đàng theo quan niệm của cộng sản là nơi không còn giai cấp, không còn người bóc lột người. Thiên đàng là nơi của cải vật chất thừa thải. Người ta sống tự do hạnh phúc và thoải mái. Người ta lao động theo khả năng và hưởng theo nhu cầu. Đây là ước mơ bình thường của những người nghèo, hạng nhân công bị chủ bóc lột. Nên cộng sản lớn mạnh ở những nơi nghèo, nơi con người chỉ có những ước mơ rất bình thường: Ăn no mặt ấm đã là thiên đàng rồi.

Kitô giáo quan niệm thiên đàng là nơi có Chúa, Đấng Thánh tuyệt đối, Đấng hằng hữu, Đấng tình yêu và là Đấng có khả năng lấp đầy mọi khát vọng nơi con người. Không còn một thứ đòi hỏi nào trên Thiên đàng. Vì Chúa là tất cả (theo tư tưởng của Thánh Anselmô cả).

Thiên đàng của Kitô Giáo là nơi mà Chúa Kitô Phục Sinh lên trời. Ngài là Thiên Chúa Thánh Thiện, đi về nơi cực thánh. Ngài là Thiên Chúa hằng hữu, đi về nơi không có sự chết. Ngài là Thiên Chúa tình yêu, đi về nơi chỉ còn đức Ái, như Thánh Phaolô mô tả. Ngài là Đấng tuyệt hảo, đi về nơi không có gì bất toàn. Ngài là hoa quả đầu mùa, là trưởng tử của hàng tạo vật, Ngài là đấng đi trước để dọn chỗ cho chúng ta. Để sau cùng chúng ta cũng lên thiên đàng, nơi hạnh phúc và bất tử.

Như vậy thiên đàng trần gian chỉ là ảo tưởng hay là chiếc bánh vẽ của những ý thức hệ chính trị nhằm tạo sự đấu tranh. Không thể có thiên đàng nếu không có Chúa là Đấng Thánh. Nếu không tin Chúa thì làm sao có sự thánh thiện. Nếu không có Chúa thì làm sao có hoàn hảo hay trọn vẹn. Nếu thiên đàng chỉ là chuyện ăn no và làm tình thoải mái thì không trả lời được những đòi hỏi nơi bản năng. Vừa ăn no xong, người ta vẫn còn thèm ăn nữa. Dù mới làm tình xong người ta vẫn chưa thoả mãn hoàn toàn. Bất toàn và phàm tục thì làm sao gọi là thiên đàng?

Bài liên quan

Back to top button