Hối hả, vội vàng, gấp gáp,
Hay là an nhiên, thanh thoát, an hòa,
Cuối năm nhìn gần ngẫm xa
Chợt bao ý nghĩ vỡ òa sáng tươi :
Nỗ lực đi tận chân trời
Phải chăng sẽ thấy khắp nơi là đường ?
Không không ! Chẳng phải dặm trường,
Nhưng là đích điểm hành hương mong chờ !
Bỏ công trèo đỉnh cao sơn
Phải chăng trùng điệp dốc vờn tầng mây ?
Không không ! Cuối dốc là đây :
Đỉnh cao rực rỡ, áng mây bồng bềnh !
Suốt đêm thao thức một mình
Cuối đêm chỉ thấy lặng thinh rợn rùng ?
Không không ! Đêm tận, canh cùng
Bình minh rạng rỡ ánh hồng chiếu soi.
Mùa đông băng giá tuyết rơi
Phải chăng sẽ mãi chơi vơi gió lùa ?
Không không ! Đông chỉ một mùa
Đông qua Xuân tới, nắng ùa vào sân !
Thời thất vọng, thời phân vân
Phải chăng sẽ mãi giữ phần trong tim ?
Không không ! Sướng khổ luân phiên,
Đến khi khổ tận, ắt phần cam lai !
Đời nay ngắm vọng đời mai,
Phải chăng cái chết là ngày tiêu tan ?
Không không ! Cuộc sống vĩnh hằng
Tình Yêu Tuyệt Mỹ vẫn hằng đợi ta !
Khởi nguyên, cùng đích đời ta
Nằm trong tay Chúa, Đấng là Tình Yêu.
Làm người tận cảnh đìu hiu
Để làm vua cả muôn chiều thời gian.
Ai ơi chớ oán chớ than,
Sau đêm là sáng, sau tàn chồi lên.
Âu lo, chán nản, ưu phiền
Đặt vào tim Chúa, vững niềm cậy trông !
Thiên Chúa là chủ thời gian, chủ không gian, hãy đặt Người làm chủ cõi lòng ta, để chính Người sẽ là niềm vui sướng, là hy vọng của mỗi người con của Chúa trong Năm Mới Tân Sửu đang ló rạng.
Chúc Ông Bà và Anh Chị Em mọi sự như ý !
Mến, Lm Dương Hữu Nhân
___________________________________
Cha Dương Hữu Nhân, OMI (Roland Jacques) và Cha Phêrô Trần Thế Tuyên
(Ảnh Tâm Lê chụp vào lúc 8 giờ sáng ngày 1.1.2012 trước Nhà Thờ Đức Bà Sài Gòn)