Nước Mỹ có một truyền thống lâu đời trong nghề chế tác đồ bạc kim — từ những chiếc đĩa cổ lạ mắt đến những chiếc thìa bạc trong các cửa hàng lưu niệm. Không chỉ là một nghề thủ công, chế tác bạc còn là một bộ môn nghệ thuật, ở đó, người nghệ nhân tạo ra những tác phẩm đa dạng về chủng loại, từ những chiếc thìa đơn giản tới những đĩa trang trí khổng lồ.
Ấm trà bằng bạc của Eleazar Baker được chế tác tại Connecticut, 1785-1800.
(Ảnh: Yale University Art Gallery)
Trong suốt chiều dài lịch sử nước Mỹ, bạc được trưng bày trong nhà để phô trương sự giàu có và địa vị của gia chủ. Ngoài ra, giá trị của bạc là lâu dài, đồ bạc cổ cũng có thể bán được với giá cao. Giống như các bộ môn nghệ thuật trang trí khác, bạc thay đổi theo từng giai đoạn — từ chiếc tách đựng nước do người thợ bạc nổi tiếng Paul Revere thiết kế cho đến những món đồ hiện đại được bán tại Tiffany & Co.
Bạc đóng một vai trò quan trọng trong thiết kế và văn hóa Mỹ. Hãy đọc để khám phá lịch sử phát triển và giá trị nghệ thuật của vật liệu quý giá này.
Chiếc cân ở thế kỷ 18 (Ảnh: Yale University Art Gallery)
Đồ bạc giai đoạn thuộc địa
Đến với mảnh đất này, những người thợ bạc thuộc địa đã mang kiến thức luyện kim của họ vượt qua Đại Tây Dương. Họ bỏ lại những gò bó, khuôn mẫu tại châu Âu, vốn đã gây nhiều khó khăn cho giới thương nhân. Tại các thuộc địa của Anh, nhiều thợ bạc cũng hành nghề như thợ rèn, thợ kim hoàn, thợ kim hoàn và thậm chí cả nha sĩ bởi những nghề nghiệp này sử dụng những kỹ năng, công cụ tương tự.
Bình đựng trà được khảm ngà bởi Paul Revere, 1791.
(Ảnh: Wikimedia Commons [CC0 1.0])
Bên trong xưởng, các nghệ nhân nung nóng bạc, thêm các kim loại khác. Bạc truyền thống của Anh đã được tiêu chuẩn hóa ở mức 92.5% bạc trong hàng trăm năm. Điều này đã ngăn các hợp kim kim loại rẻ tiền hơn không thể giả mạo đồ bạc thật. Vậy nhưng nguyên liệu bạc thô khá khan hiếm ở thời kỳ đầu tại Mỹ. Các thuộc địa của Anh không khai thác bạc; và không có sẵn nguồn nguyên liệu thô, bởi vậy, những người thợ bạc Mỹ thường nấu chảy tiền xu và đĩa bạc đã lỗi mốt.
Tranh chân dung Paul Revere bởi John Singleton Copley, 1768-1770.
(Ảnh: Wikimedia Commons)
Thời kỳ Cách mạng đã sản sinh ra nhiều thợ bạc xuất sắc, trong đó không thể không để đến Paul Revere. Revere là một thợ bạc, thợ khắc và thợ kim loại nổi tiếng. Không chỉ nổi tiếng với các sản phẩm được chế tác theo yêu cầu, ông cũng sử dụng cải tiến kỹ thuật để sản xuất số lượng lớn các sản phẩm bạc làm sẵn. Revere được hưởng lợi từ cuộc cách mạng tiêu dùng quét qua Anh và các thuộc địa của Mỹ vào giữa thế kỷ 18 bởi một bộ phận thuộc tầng lớp trung lưu đang lên rất ưa chuộng những sản phẩm giúp phô trương vị thế và sự giàu có của họ. Văn hóa uống trà ngày càng phát triển cũng mở ra nhu cầu lớn về những dụng cụ trà đạo như chiếc thìa bạc hay ấm trà.
Ấm trà được thiết kế bởi Paul Revere năm 1795. Thiết kế của nó phản ánh ảnh hưởng của nghệ thuật tân cổ điển lên nghệ thuật chế tác bạc Mỹ (Ảnh: Yale University Art Gallery)
Đồ bạc của Đảng Cộng hòa
Sau khi giành được độc lập từ tay Anh Quốc, Mỹ đã giới thiệu một tiêu chuẩn mới cho chế tác bạc. Năm 1792, tiêu chuẩn được đặt ra là 89,2% bạc. Sản phẩm bạc từ cuối thế kỷ 18 cho đến năm 1837, được gọi là đồ bạc “đồng xu”. Một phiên bản bạc tinh khiết hơn, được gọi là bạc bảng Anh, luôn duy trì ở mức 92,5%. Những quy định này rất quan trọng tại thị trường tiêu dùng đang phát triển của nền Cộng hòa mới.
(Ảnh: Yale University Art Gallery)
Phong cách bạc cũng được thay đổi nhanh chóng. Các hình thức tân cổ điển và thiết kế trang trí phổ biến vào đầu thế kỷ 19. Mặc dù độc lập với châu Âu, người Mỹ vẫn nhạy cảm với thời trang châu Âu. Theo kiểu trang trí công phu của Đế chế Pháp mới của Napoléon, rắn, sư tử và đại bàng Mỹ được đưa vào để làm phức tạp thêm thiết kế đơn giản hơn của bạc Mỹ thời kỳ đầu.
Đến những năm 1830, sự ra đời của phong cách Rococo đã khuyến khích các họa tiết hoa nổi mạnh mẽ (được gọi là phong cách repoussé). Ở thời kỳ này, hãng trang sức nổi tiếng Tiffany & Co. được thành lập bởi Louis Comfort Tiffany. Ngày nay được biết đến với những món đồ trang sức lộng lẫy, kỹ thuật thủ công ban đầu của Tiffany đã ảnh hưởng đến nghệ thuật trang trí của Mỹ với cửa sổ kính màu, đồ bạc, và thậm chí cả đèn (hay được gọi là đèn Tiffany). Các xưởng lớn khác mọc lên trước Nội chiến Hoa Kỳ, do thuế quan năm 1842 khiến bạc nhập khẩu của châu Âu trở nên rất đắt đỏ.
(Ảnh: Yale University Art Gallery)
Trong những năm 1830 và 40, một công nghệ mới được gọi là mạ điện đã được phát triển ở Anh. Kỹ thuật này cho phép các kim loại rẻ hơn như đồng được phủ trong một lớp bạc mỏng. Rẻ hơn và bền hơn, tấm bạc thường được gọi là “bạc khách sạn” bởi chúng được sử dụng phổ biến trong phòng ăn khách sạn và toa ăn của tàu hỏa. Khi này việc sở hữu một bộ đồ ăn đầy đủ bằng bạc đã trở nên hợp túi tiền hơn đối với tầng lớp trung lưu Mỹ.
Nghề bạc cũng lan rộng về phía tây. Thợ bạc Navajo và nhà lãnh đạo chính trị Atsidi Sani có công đưa nghề bạc phát triển mạnh mẽ tại Quốc gia Navajo. Người Navajo trước đây thường mua đồ bạc của Mexico. Sau Nội chiến, đồ bạc của Mỹ vẫn được trang trí công phu với những thiết kế tinh xảo. Đến cuối thế kỷ này, trào lưu Art Nouveau lan rộng từ nghệ thuật trang trí châu Âu sang châu Mỹ. Bạc Art Nouveau phản ánh các hình thức hữu cơ được thấy trong các áp phích và hình minh họa của thời kỳ đó.
(Ảnh: Wikimedia Commons)
Bạc thế kỷ 20
Thời kỳ hiện đại của đồ bạc Mỹ thể hiện một bộ mặt bóng bẩy hơn những người tiền nhiệm thế kỷ 19 của nó. Các thợ thủ công và nhà thiết kế hiện đại đã giới thiệu những hình thức mới cho ấm, thìa và chân nến cổ điển. Các tác phẩm Art Deco của những năm 1920 và những tác phẩm tiên phong của những năm 1930 nằm trong các bộ sưu tập của bảo tàng ngày nay. Tuy nhiên, trong nửa đầu thế kỷ 20, những sản phẩm này thường được bày bán trực rộng rãi ở các cửa hàng bách hóa . Một ví dụ thú vị, bộ ấm chén bằng bạc khắc khổ nhưng duyên dáng của nhà thiết kế Paul Lobel đã được đưa vào triển lãm nghệ thuật công nghiệp ở Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan vào năm 1934. Người tiêu dùng cũng có thể mua bộ ấm chén này từ Công ty Wilcox Silver Plate.
Ảnh: Yale University Art Gallery
Bất chấp những thách thức như cuộc Đại suy thoái và các cuộc Chiến tranh thế giới liên tiếp, nhiều công ty được thành lập vào thế kỷ 19 vẫn tiếp tục sản xuất đồ bạc, đĩa bạc và các đồ gia dụng tương tự. Nhà sản xuất đồ bạc nổi tiếng Oneida Limited tiếp tục sản xuất đồ dùng bằng bạc với số lượng lớn. Được thành lập tại Connecticut vào năm 1898, International Silver Company đã khai thác sức mạnh của thời kỳ hoàng kim ở Hollywood để bán các món đồ trang trí. Các nữ diễn viên nổi tiếng đã xuất hiện trên đài phát thanh và xuất hiện trong các quảng cáo in ấn cho công ty. Công ty ngừng hoạt động vào năm 1983.
Khoảng giữa thế kỷ 20, bạc phải phải cạnh tranh với một đối thủ mới là thép không gỉ. Bị ảnh hưởng bởi bạc Scandinavia và nghệ thuật của thợ bạc Đan Mạch Georg Jensen, những người thợ thủ công tiếp tục làm mờ ranh giới giữa thủ công và nghệ thuật. Các nhà thiết kế như Robert J. King và Robert Ebendorf đã sản xuất đồ bạc cùng với đồ trang sức bằng bạc tinh xảo.
(Ảnh: Yale University Art Gallery)
Ngày nay
Các nghệ nhân và thợ thủ công hiện đại tiếp tục chế tác bạc. Người ta vẫn có thể những sản phẩm bạc mới nhất từ các nhà sản xuất huyền thoại như Tiffany & Co. Tuy nhiên, sức hấp dẫn của bạc Mỹ cổ — từ thời thuộc địa đến hiện đại giữa thế kỷ — thu hút nhiều nhà sưu tập. Thị trường đồ cổ thay đổi theo nền kinh tế, và sở thích của người mua thay đổi qua nhiều thế hệ. Lịch sử của bạc Mỹ cung cấp một cái nhìn toàn diện về sự phát triển của nghệ thuật.