Giám đốc điều hành rất thành công bỏ tất cả để vào tu viện cổ trên núi

817
https://lh4.googleusercontent.com/9N4c42X76RZclgZS5D-VzdHhT44p0PD0e_agf1wWxxHzVOT1zy4DJ0UN_eDlGpODrw9Ty1Q0Wjtd-2CwwPbzaW2GZoQU2_sQqkfXDtgg629qHE5AdWGFFbkd0zDUJTX63kO-kgAG
Lakov Filimonov | Shutterstock

Matthew GreenDolors Massot

14 tháng Sáu, 2019

Ông tìm thấy hạnh phúc không nằm trong của cải và những thứ xa xỉ, nhưng ở trong tu viện Benedictine ở Tây Ban nha.

Cộng đoàn các tu huynh Benedictine ở Montserrat, Tây Ban nha, trong suốt bốn năm không đón nhận được thêm thành viên mới nào. Nhưng gần đây có sự thay đổi với việc gia nhập của một ứng viên khác thường: ông David Valls, một cựu giám đốc điều hành cấp cao 57 tuổi đã nhiều năm làm việc cho một công ty dầu khí đa quốc gia.

“Tôi rất giàu có và sống một cuộc sống xa hoa, nhưng tôi không thấy hạnh phúc,” ông Valls nói trong một cuộc phỏng vấn, được El Mundo trích lại. Ông quyết định bỏ lại tất cả gia tài để gia nhập đời sống tu trì, buông bỏ bản thân cho đời sống cầu nguyện, độc thân, vâng lời, và nghèo khó, theo luật của Thánh Benedict. “Bây giờ, tôi rất hạnh phúc,” ông nói, sau khi thừa nhận rằng “tiền bạc và quyền lực càng lúc càng làm tôi không thỏa mãn, cho đến lúc chúng dẫn tôi vào cơn khủng hoảng. Nhưng nó không phải là sự khủng hoảng của tuổi trung niên; nó là sự khủng hoảng các giá trị.”

Trong thời gian quyết định đó, “một người quan tâm đến tôi đề nghị rằng có thể đã đến lúc tôi cần phải nghỉ ngơi, và tôi quyết định đến nhà khách ở Montserrat và tĩnh tâm.” Montserrat là một rặng núi ở miền đông bắc Tây Ban nha, gần Barcelona. Đó là quê hương của tu viện Thánh Benedictine và một đền thờ Mẹ Maria quan trọng và là địa điểm hành hương, với thời điểm bắt đầu quay ngược lại hàng ngàn năm. Chính trong trung tâm tinh thần không chịu ảnh hưởng bởi thời gian này Chúa đã cho ông Valls thấy con đường để đi theo. “Nó không phải là một điều đột ngột xảy ra trong một ngày; nó là một tiến trình,” ông giải thích.

Trong một thế giới nơi mà tiền bạc, danh tiếng, du lịch, tình dục, và sự xa xỉ được tôn vinh hơn bao giờ hết, thì quyết định bỏ lại sau lưng tất cả để sống phần đời còn lại của bạn trong một tu viện là việc phản văn hóa. Những hạt giống cho sự lựa chọn triệt để này được gieo trồng trong tuổi thơ của David Valls.

Ông sinh trong một gia đình Công giáo tại thành phố Barcelona, ngay dưới chân rặng Montserrat, và được nuôi dưỡng trong đức tin, nhưng rồi lại xa cách tôn giáo. “Tôi đã sống với nhiều người phụ nữ, và tôi thậm chí đã cưới ngoài phép Đạo với một người trong số đó trong 5 năm, nhưng tôi là một người rất ích kỷ. Dấu hiệu mạnh mẽ nhất cho tính ích kỷ đó là nghĩ rằng tôi phải nói với những người yêu của tôi là tôi không muốn có con thì mới là dấu hiệu của sự chân thật,” ông nói. “Tôi là một người điều hành rất xốc vác, và tôi thích tiền. Tôi sống một đời sống xa hoa.”

Ngày nay, ông không còn tự hào về đời sống ông đã trải qua. Một đời sống tập trung hoàn toàn vào việc làm thỏa mãn những thèm muốn ích kỷ cuối cùng chẳng đem lại sự mãn nguyện; nó còn rất độc hại cho những người sống cuộc sống đó, và mọi người mà họ chạm đến. “Khi bạn thấy rằng những người chung quanh mình không hạnh phúc, và thấy rằng bạn đã làm họ tổn thương, thì chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải dừng lại,” ông nói.

Tiến trình của sự hoán cải thiêng liêng của ông và khám phá ơn gọi đã thúc đẩy ông Valls bỏ công việc ở Madrid và chuyển đến tu viện tại rặng Montserrat để gia nhập tu viện, và sau đó là nhà tập. Phải mất mười năm để thanh luyện, cầu nguyện, và phân định cho ngày trọng đại, và ngày Chúa nhật Chúa Thánh Thần Hiện xuống vừa qua, ông đã tuyên khấn và lấy một tên mới trong đời sống tu trì: Phaolo. Ông cam kết sống đời sống như một tu sĩ cho đến khi qua đời, và “đó là tất cả những gì tôi muốn; nó làm tôi rất hạnh phúc.”

[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 15/6/2019]