Gặp gỡ Sandra Sabattini, vị tân chân phước 22 tuổi

508

Tri Khoan chuyển ngữ

https://lh3.googleusercontent.com/_BqlbSHfvCom8n_dALOZm7Nt4VdIy8kg5l4oN6hdxY0Rt3mFKfrxNq67Vec1IFWX0nf3rlXIIQ3OOCepG0DBZx4Scl5p8ArmFn9EEhbz1OEddL7AKcZtpyWoTp3xU6IFY7Qt07ov=w640-h359
Fair Use | Aleteia

Philip Kosloski

10/10/19 – updated on 10/22/21

Sabattini tràn đầy sức sống và muốn phục vụ người nghèo như một nhà thừa sai y tế.

Alessandra (“Sandra”) không bằng lòng với cuộc sống tầm thường. Ngay từ thời thơ ấu, chị đã khát khao một đời sống thánh thiện, một khát khao được nuôi dưỡng bởi cha mẹ là ông Giuseppe và bà Agnese Sabattini.

Bắt đầu từ khi 10 tuổi, Sandra đã viết một cuốn nhật ký, trong đó chị viết, “Một cuộc sống không có Chúa chỉ là một cách để thời gian trôi qua, cho dù nó là buồn chán hay vui vẻ, là thời gian để khỏa lấp trong khi chờ đợi cái chết.”

Hai năm sau, năm 1974, chị gặp Tôi tớ Chúa Oreste Benzi, người sáng lập Cộng đoàn Giáo hoàng Gioan XXIII ở Ý. Mùa hè năm đó, chị đã dành thời gian làm thiện nguyện tại nhà Madonna delle Vette ở Canazei, giúp đỡ những người trẻ khuyết tật. Nó đã để lại một dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn chị và sau đó chị nói với mẹ mình, “Chúng con đã làm việc cho đến khi hết sức, nhưng đây là những người mà con sẽ không bao giờ rời bỏ.”

Khi còn là một thiếu niên, chị thường lấy “tiền tiêu vặt” của cha mẹ cho mình để chia cho người nghèo, hầu như không giữ lại gì cho bản thân. Trái tim của Sabattini tập trung vào những người dễ bị tổn thương nhất trong xã hội và muốn giúp đỡ họ bằng mọi cách có thể.

Chị tốt nghiệp trung học năm 1980 và sau đó theo học tại Đại học Bologna chuyên ngành y. Ước mơ của chị là trở thành một nhà thừa sai y tế ở Châu Phi, chăm sóc cho nhu cầu của những người không có ai chăm sóc họ.

Trong khi tham dự một cuộc gặp gỡ của Cộng đồng Giáo hoàng Gioan XXIII, chị gặp một chàng trai tên là Guido Rossi, và họ yêu nhau, cùng chung lý tưởng. Họ đã đính hôn, chuẩn bị kết hôn, và được kết hiệp với nhau bởi lòng yêu mến Thiên Chúa và yêu thương người nghèo.

Sabattini luôn quyết tâm dành thời gian cầu nguyện hàng ngày, thường dậy sớm vào buổi sáng để cầu nguyện trong sự tĩnh lặng của một nhà thờ gần đó. Chị quỳ gối hoặc ngồi trên sàn nhà để tỏ lòng khiêm tốn, dành thời gian mật thiết với Chúa Giêsu.

Chị viết, “Bác ái là sự tổng hợp của chiêm nghiệm và hành động, đó là điểm mà trời kết hợp với đất, nơi con người kết hợp với Thiên Chúa”.

Sau đó vào tháng Tư năm 1984, chị đang trên đường đi dự một cuộc họp của Cộng đoàn Giáo hoàng Gioan XXIII, và sau khi rời khỏi xe, chị đã bị một chiếc xe khác đâm phải và qua đời trong bệnh viện vào ngày 2 tháng Năm năm 1984, ở tuổi 22.

Chị đã để lại một di sản sâu sắc của một tâm hồn trẻ trung rực cháy với tình yêu Thiên Chúa. Cuộc đời của chị đã truyền cảm hứng cho nhiều người, vì lòng nhiệt thành tông đồ và tình yêu thương đối với người nghèo của chị.

Ngày 2 tháng Mười năm 2019, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chuẩn nhận một phép lạ nhờ sự chuyển cầu của Sandra, mở đường cho việc phong chân phước cho chị trong tương lai. Cần phải có một phép lạ nữa trước khi chị được tuyên phong là một vị thánh.

Sandra được Đức Giáo hoàng Phanxicô phong chân phước vào ngày 24 tháng Mười năm 2021.

[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 27/10/2021]