Cuộc hành hương theo dấu chân của Thánh Josephine Bakhita

445

Tri Khoan chuyển ngữ

Bret Thoman, OFS | 04/02/22

https://lh4.googleusercontent.com/tq_x1Piv4sSrLHKaChhu9fJ-omltsSjdRuxrBCYy_6WFZg2PtOts-_CaKfc9mEhY3_Yf3zMMynYb2xyHLZgFNXAzuUT7gF30tRgOTP9BbwOS08In4uZudBr1vFrdMcAEDagHC8JQ=w640-h359
Public Domain | Belllissimo/CC BY-SA 4.0 via Wikipedia

Sinh ở Châu Phi, bị bắt làm nô lệ và được đưa đến Ý, Thánh Josephine đã trở lại đạo Công giáo, trở thành một nữ tu và được Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II phong thánh.

Thánh Josephine Bakhita sinh năm 1869 ở Olgossa, vương quốc Hồi giáo Darfur.

Trong quyển tự truyện của mình, thánh nữ kể chi tiết việc chị bị bắt và bị bán làm nô lệ, giành lại tự do, được rửa tội và trở thành một nữ tu sĩ:

Gia đình tôi sống ở trung Phi, trong khu ngoại ô Darfur, gọi là Olgrossa, gần Núi Agilerei. Tôi sống rất hạnh phúc […] Khi tôi khoảng chín tuổi, một buổi sáng tôi đi dạo trên cánh đồng của chúng tôi. Bất chợt hai người nước ngoài xấu xí, có vũ trang [xuất hiện] từ một hàng rào. Một người rút một con dao lớn đeo trên thắt lưng của ông ta, chỉ nó về phía tôi, và nói với giọng hống hách, “Nếu mày khóc, mày sẽ chết, đi theo bọn tao!”

Những kẻ bắt cóc cô bé đã đặt cho cô cái tên Bakhita, có nghĩa là “may mắn” trong tiếng Ả Rập. Bất chấp những sự kinh hoàng mà phải chịu đựng, cô bé không bao giờ đánh mất cái nhìn tích cực đối với cuộc sống.

Cô được chuyển từ người chủ này sang người chủ khác và phải chịu cảnh khốn khổ và đánh đập. Thử thách tàn ác nhất là khi cô bị xăm mình trong một nghi lễ của bộ lạc: cô phải chịu đựng 114 vết dao cắt trên cơ thể:

Với tôi, dường như tôi đang chết dần chết mòn. Tắm mình trong vũng máu, tôi được đưa đến giường, nơi tôi chẳng còn là chính mình trong vài giờ đồng hồ. Trong thời gian hơn một tháng [tôi] nằm trên chiếc chiếu mà không có một miếng vải để lau khô chất dịch liên tục chảy ra từ những vết thương hở do muối [đặt vào để tránh sẹo].

Từ Châu Phi đến Venice

Năm 1883, cô bị bán lần thứ năm và cũng là lần cuối cùng. Một nhân viên lãnh sự người Ý tên là Callisto Legnami đã mua cô. Lần đầu tiên trong đời, cô được đối xử tử tế. Sau hai năm, ông Legnami trở lại Ý và đưa Bakhita ra khỏi quê hương Darfur của cô ở nước Sudan ngày nay.

Ở đó, ông đưa cô cho một vài người bạn, gia đình Michieli. Trong ba năm, cô làm bảo mẫu cho con gái của họ là Mimmina.

Khi gia đình Michielis khởi hành một chuyến đi dài ngày tới Châu Phi, họ đã gửi Bakhita và con gái của họ đến Venice. Ở đó, Bakhita được đón vào Trường Tân tòng do các Nữ tu Canossian ở Venice điều hành. Đó là năm 1888.

Khi gia đình Michielis trở lại Ý, họ muốn đưa Josephine trở lại với họ. Nhưng chị từ chối. Các Nữ tu Canossian và đức thượng phụ của Venice đã thay mặt Sơ Josephine can thiệp và vụ việc được đưa ra tòa. Thẩm phán phán quyết rằng vì chế độ nô lệ là bất hợp pháp ở Ý, Bakhita đã thực sự được tự do kể từ năm 1885.

Hành trình trở thành một nữ tu

Ở Venice dưới sự chăm sóc của các Nữ tu Canossian, Josephine cảm thấy bị cuốn hút bởi Giáo hội Công giáo. Vào ngày 9 tháng Một năm 1890, chị đã lãnh nhận ba bí tích từ đức thượng phụ Venice: bí tích rửa tội, thêm sức và bí tích Thánh Thể. Chị được đặt tên rửa tội là Josephine Margherita Fortunata. (Fortunata là từ tiếng Ý có nghĩa là Bakhita.)

Josephine vào Học viện Thánh Magdalene Canossa năm 1893 và tuyên khấn ba năm sau đó. Năm 1902, chị được chuyển đến tu viện ở thị trấn Schio. Ở đó, chị hỗ trợ cộng đoàn với công việc nấu ăn, may vá, thêu thùa và phục vụ du khách.

Trong 45 năm tiếp theo, chị được mọi người biết đến như một người phụ nữ cầu nguyện và lòng thương xót, và chị chinh phục được tâm hồn của mọi người. Thiếu nhi gọi chị là nữ tu “sô-cô-la”, và tinh nghịch giả cách ăn chị. Trong cuộc sống họ đã gọi chị là một vị thánh.

Sơ Bakhita qua đời ngày 8 tháng Hai năm 1947 do căn bệnh viêm phổi. Cả thị trấn Schio để tang.

Sơ được Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II tuyên phong thánh tại Quảng trường Thánh Phêrô ngày 1 tháng Mười năm 2000, giữa những bản ca vũ của Châu Phi. Ngày lễ của nữ thánh là 8 tháng Hai.

Hành hương đến thăm Schio

Schio là một thị trấn thú vị. Nằm ở phía bắc của thành phố Vicenza (nơi có căn cứ quân sự quan trọng của Hoa Kỳ) và phía đông của Hồ Garda nổi tiếng, thị trấn nằm ở phía nam của Dãy núi “Little Dolomite”. Schio nổi tiếng trong ngành dệt may vào thế kỷ 19, dẫn đến việc xây dựng các tòa nhà theo phong cách tân cổ điển.

https://lh3.googleusercontent.com/UO0MvmHJrkPVjsI1ZmXF4mlwSQVkl5eW7dXXbbsYKuDbbmriOL1-hFf8YSLPY3Mz84gVmghNru_u21CMxZiF7_du1WymzCKCHwtWepb4xuQMPGDEUqgjdP3D9acQbmP7Dw8xnyWK=w640-h480

Nhà thờ chính tòa Schio (San Pietro Church)

Hài cốt của Thánh Josephine Bakhita được giữ gìn trong Nhà thờ Thánh Gia nằm cạnh tu viện Canossian ở Schio. Nằm cách thành phố Verona 80 km (50 dặm) về phía đông bắc, có thể đến Schio bằng tàu hỏa từ Verona hoặc Venice.

Hai tấm ảnh tươi cười của Thánh Bakhita chào đón những người hành hương khi đến trước nhà thờ, trước khi họ bước vào. Một ảnh ở bên trái khu vườn được cắt tỉa cẩn thận, và ảnh kia xuất hiện phía trên cửa chính.

https://lh4.googleusercontent.com/DqPFbLo2FL4DavqNoGreGieuHjmyb3ZcahEiqKXzJMqxlryZvFeguuvpQsqnQGEbGdpv7sJdT3cuB55_-5PU2xBT5MtaVaYzfcWXKGmb6NDEU-pEHVaYLmlEH9w8tYOlJTpi7bPX=w640-h426

Nhà thờ Sacra Famiglia ở Schio

Nhà thờ là tòa nhà hình tròn lớn, đầy ánh sáng, thoáng mát. Với hình dạng tròn, các đôi cột bằng đá cẩm thạch, trần bằng gỗ và lỗ thông nằm ở trung tâm mái vòm, nhà thờ cho cảm giác như đền Pantheon ở Roma, dù ở quy mô nhỏ hơn nhiều.

Có các bàn thờ phụ ở hai bên nhà thờ. Bàn thờ bên trái được cung hiến cho Đức Mẹ. Có một bức tượng Đức Maria ôm Chúa Giêsu bị đóng đinh trong lòng Mẹ, gợi nhớ đến bức tượng Pietà của Michelangelo ở Vương cung Thánh đường Thánh Phêrô ở Roma. Phía bên phải là bàn thờ cung hiến cho một nữ tu Chân phước Canossian.

Nhưng sự chú ý của mọi người ngay lập tức đổ dồn vào bàn thờ chính ở phía trước. Ở đó, bên dưới bàn thờ chính, là hình nổi chứa hài cốt của Thánh Josephine Bakhita.

Thánh nữ mặc áo dòng đen của Dòng Canossian. Hai bàn tay chắp lại của thánh nữ đang nắm chặt một tràng chuỗi mân côi. Khuôn mặt và bàn tay của thánh nữ là hình nộm; bên trong hình nộm là một chiếc bình chứa xương cốt của của thánh nữ.

Bên dưới hình nộm là các chữ in hoa cho biết tên rửa tội của thánh nữ: MADRE GIUSEPPINA BAKHITA. Phía dưới tên là năm sinh và năm mất của thánh nữ: 1869-1947.

Bên cạnh nhà thờ là một nhà nguyện, nơi thánh nữ được chôn cất ban đầu. Có một quan tài màu trắng với một cây thánh giá trên nắp.

Có một cuộc triển lãm định kỳ dành riêng cho Thánh Bakhita, nơi du khách có thể xem các thánh tích và các đồ tạo tác khác gắn liền với cuộc đời của thánh nhân, cũng như phòng của thánh nữ trong tu viện.

Các nữ tu điều hành trường học luôn sẵn sàng chào đón người hành hương, bất kể là các cá nhân hay nhóm.

[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 6/2/2022]