John Burger – 11/09/21
Cha đã nhìn thấy những hậu quả của sự dữ tại khu Ground Zero, và khi nghỉ làm tại sở cứu hỏa, cha đã tìm ra một con đường mới để cứu các linh hồn.
Như đã thực hiện được vài năm qua, Cha Thomas Colucci sẽ cử hành một thánh lễ vào thứ Bảy tuần này tưởng nhớ 343 lính cứu hỏa của Thành phố New York thiệt mạng tại Trung tâm Thương mại Thế giới của New York vào ngày 11 tháng Chín năm 2001. Thánh lễ sẽ được tổ chức tại Nhà thờ Thánh Phanxicô, nơi Cha Mychal Judge, một tu sĩ dòng Phanxicô và là tuyên úy của Sở Cứu hỏa New York, đã sống cho đến khi thiệt mạng vào ngày 11/9.
Cha Colucci rất có thể đã nằm trong số 343 nạn nhân đó, vì Cha là một trong những lính cứu hỏa đầu tiên phản ứng với các cuộc tấn công trên không vào Tòa Tháp Đôi, xảy ra 20 năm trước vào thứ Bảy tuần này. Từ khi nghỉ việc ở Sở Cứu hỏa New York, cha theo học để trở thành một linh mục và được thụ phong vào năm 2016.
Sáng hôm đó anh Colucci đã làm xong ca đêm, và khi gần về đến nhà, anh nghe bản tin về vụ tấn công và lập tức quay lại. Khi anh và các lính cứu hỏa khác từ công ty của anh đến hiện trường, tòa Tháp Nam của Trung tâm Thương mại Thế giới đã sụp đổ.
Cha kể: “Chúng tôi ngay lập tức nhìn xuyên qua đống đổ nát qua bất kỳ khoảng trống nào mà chúng tôi có thể tìm thấy, để tìm kiếm những người còn sống sót. Chúng tôi làm việc đó được một khoảng thời gian, nhưng một mắt chúng tôi phải để ý vào tòa Tháp Bắc, nghĩ rằng nó cũng sẽ sụp đổ, và điều đó đã xảy ra. Có một tiếng gầm rất lớn. Tất cả chúng tôi bỏ chạy. … Và một đám mây bụi mù phủ lên chúng tôi.”
Bị bao phủ bởi lớp bụi, những người lính cứu hỏa nhanh chóng bắt đầu đào bới đống đổ nát của tháp Bắc, tìm kiếm những người sống sót, nhưng con số rất ít. Anh Colucci, lúc đó 45 tuổi, vẫn tiếp tục đào bới và tìm kiếm cho đến nửa đêm. Anh tiếp tục quay trở lại “đống nát” trong nhiều tuần sau.
Sở cứu hỏa của anh Colucci có năm người chết và một số người bị thương. Một số lính cứu hỏa đồng nghiệp của anh bị căng thẳng về tâm lý. Trong những tuần sau đó, những người còn lại với công việc không những phải thường xuyên nỗ lực tìm kiếm tại khu Ground Zero mà còn phải trả lời các cuộc gọi cứu hỏa.
Cha nhớ lại: “Họ cần có người trực tại sở cứu hỏa vì vẫn có các cuộc gọi đến, và có thể còn tăng thêm, vì mọi người đều nhìn thấy những gói đồ đáng ngờ ở khắp nơi. Chúng tôi phải phản ứng với tất cả những thứ đó, và với mùi vị, khói hoặc những người khả nghi. Ba tuần đầu tiên vô cùng nặng nề, và tiếp tục với những đám tang.”
Đã có những buổi lễ truy điệu năm người lính cứu hỏa trong nhóm của anh. Ngay trước Lễ Tạ ơn, các phần thân thể của ba người trong số họ đã được xác định, vì vậy họ có thể tổ chức tang lễ. Cha Colucci nhớ lại: “Nó mở ra những vết thương, và những nỗi buồn vô hạn. Một số góa phụ sinh con sau ngày 11/9. Nó rất, rất buồn.”
Cha nói rằng cha biết được khoảng 100 trong số 343 lính cứu hỏa đã thiệt mạng vào ngày 11/9. Giống như những người lính cứu hỏa khác, những ngày thứ Bảy trong các tháng sau đó thường bận rộn với việc tham dự một lễ tang hoặc lễ truy điệu.
Trong khi đó, việc đào bới tại hiện trường là “khủng khiếp, rất buồn và như là phi thực tế,” Cha nói và mô tả công đoạn bắt gặp các phần thân thể và chuyển chúng đến một nhà xác tại hiện trường.
Nhưng từ ngày đầu tiên, Cha nhận thấy có các linh mục Công giáo (và các tuyên úy của các tông phái khác) đã xuất hiện hỗ trợ cả về công việc và tinh thần. Các linh mục ở đó để làm phép cho những hài cốt người được tìm thấy và an ủi cũng như chăm sóc tinh thần cho các nhân viên cứu hỏa và những người khác tại hiện trường. Cha Colucci đặc biệt nhớ đến cha Brian Jordan Dòng Phanxicô, người đi đôi giày thể thao để có thể đứng thẳng trên đống đổ nát nguy hiểm, đầy những mảnh thép sắc nhọn, để có mặt cùng nhóm cứu hộ.
Lẽ tự nhiên là anh chú ý đến các linh mục — anh đã suy nghĩ đến việc trở thành một linh mục sau khi dự định nghỉ hưu vào năm 2005.
Cha nói: “Nó luôn đọng lại một chút trong tâm trí tôi. Tôi đã có một cuộc sống bình thường. Tôi đã hẹn hò. Tôi đã có chỗ của riêng mình. … Tôi đã đi uống bia với các bạn bè.”
Anh cũng có một chút nét tu trì trong mình. “Ngay cả khi ở sở cứu hỏa bạn bè gọi tôi là Cha Tom, ngay cả hồi đó. Tôi là đại biểu của Tu hội Thánh Danh. Các bạn bè thường hỏi tôi những câu hỏi về tôn giáo.”
Ngày 11 tháng Chín không phải là “ngày thay đổi cuộc chơi”, Cha nói, “nhưng nó giống như đóng dấu quyết định. Tôi đã thấy những hành động anh hùng — Cha Mike [Judge], tất cả các linh mục khác đã ngã xuống. Tôi mới thấy cuộc sống mong manh biết bao. Tôi nhìn thấy những người này vào buổi sáng ngày 11/9 — tất cả chúng tôi đang uống cà phê — và nửa giờ sau đó một số người trong số họ đã chết. Để cho bạn thấy sự sống mong manh biết bao, quý giáo biết bao”.
Trong năm cuối cùng làm việc, anh Colucci bị chấn thương ở đầu do nghề nghiệp, phải phẫu thuật vài lần. Sau đó, anh đã trải qua bảy năm với các cha Dòng Bênêđictô tại Tu viện Núi Saviour ở thành phố Pine, New York, và chủng viện Thánh Vinh sơn ở thành phố Latrobe, Pennsylvania. Nhưng anh cảm thấy mình được gọi đi vào đời sống của một linh mục giáo phận và vào năm 2012, anh vào chủng viện của Tổng giáo phận New York.
Khi được thụ phong năm 2016, cha trở thành người lính cứu hỏa hưu đầu tiên trở thành một linh mục ở New York. Những bạn lính cứu hỏa của cha không thể bỏ qua cơ hội để mừng Cha trở thành một “Cha Tom” thật sự.
“Có khoảng 1.000 người tại Nhà thờ Chính tòa Thánh Patrick, ba xe cứu hỏa, một ban nhạc kèn túi. Họ đã tạo ra một sự kiện lớn để tổ chức,” cha nói.
Trong một cuộc phỏng vấn trước đây Look Up của Aleteia, Cha Colucci nói rằng vào ngày 11/9, cha thấy rằng “tất cả chúng ta đều góp phần vào một điều gì đó lớn lao hơn thế giới nhỏ bé của chúng ta. Tất cả chúng ta đều được kết nối với nhau trong một đại gia đình nhân loại. Có một cái gì đó lớn lao hơn. Còn có một mục đích khác trong cuộc sống này, vì vậy tôi cảm thấy muốn làm điều gì đó để có thể giúp được nhiều người, thật nhiều người.” Cha tiếp tục:
Cả trong sở cứu hỏa và trong chức vụ linh mục, bạn đều giúp đỡ những người gặp khó khăn. Ở sở cứu hỏa, mọi người gọi điện cho chúng tôi mọi lúc bất kể ngày và đêm. Chúng tôi không hỏi họ là ai; chúng tôi chỉ trả lời và giúp họ. Với chức tư tế cũng tương tự như vậy.
Chúng ta có xác và hồn, là con người, và khi chúng ta sống lại trong Ngày Phán xét Cuối cùng, chúng ta sẽ sống lại cả xác và hồn. Vì vậy, cả hai đều rất quan trọng: cứu mạng sống và cứu linh hồn.
Cha Colucci đã trở thành một phần trong huynh đệ đoàn của các linh mục, nhưng cha vẫn không thể quên huynh đệ đoàn mà cha đã là một phần trong suốt 20 năm. Mặc dù không chính thức là tuyên úy của Sở Cứu hỏa New York, nhưng cha thừa tác cho các đồng nghiệp cũ theo nhiều cách khác nhau, chuyện trò trong suốt bữa trưa hoặc trong trận golf về những cuộc chiến đấu của họ vẫn đang diễn ra khởi đi từ biến cố 11/9, và đôi khi tổ chức lễ tang của một lính cứu hỏa chết vì những căn bệnh liên quan đến biến cố 11/9, hay thậm chí đang thi hành nhiệm vụ.
“Cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng bạn vẫn phải nhớ về những người này và những gì họ đã làm,” cha nói khi liếc nhìn khung ảnh lớn treo trên tường văn phòng với chân dung của 343 người.
“May mắn thay, Sở cứu hỏa có một tình huynh đệ tuyệt vời. Chúng tôi gặp nhau và chuyện trò với nhau. Đó là cách tốt nhất để đối phó với nó.”
[Nguồn: aleteia]
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 12/9/2021]