Anh em sinh đôi 26 tuổi được truyền chức linh mục bên nhau trong cùng một ngày

955
Anh em sinh đôi 26 tuổi được truyền chức linh mục bên nhau trong cùng một ngày
Facebook Seminaristi Treviso

Aleteia
09 tháng Sáu, 2019

Quyết định của họ là “rất riêng tư, độc lập, và tự do,” nhưng nó dẫn đến cùng một con đường.

Anh em sinh đôi Giacomo và Davide Crespi luôn luôn ở bên nhau, và ngày 25 tháng Năm năm 2019 cũng không ngoại lệ: Họ bên nhau, với ba người bạn cùng chủng viện, họ lãnh nhận bí tích truyền chức thánh từ đức giám mục của họ, Đức Cha Gianfranco Agostino Gardin, trong giáo phận Treviso, thuộc miền bắc nước Ý.

Cha Giacomo kể lại khi họ 11 tuổi và đang học lớp 5, hai anh em sinh đôi bước vào phòng ơn gọi của chủng viện Treviso cùng với những người bạn đồng lớp giáo lý. Trong một phỏng vấn với Famiglia Cristiana, Cha Giacomo nói, “Chắc chắn, ở tuổi 11, bạn chẳng bao giờ tự hỏi mình là bạn có muốn trở thành một linh mục hay không. Nó bắt đầu có phần hơi giống như cuộc phiêu lưu mới. Rồi khi chúng tôi lớn lên, mỗi người chúng tôi đạt đến thời điểm bắt đầu biết con đường phân định, chuyển qua giai đoạn học thần học, và chọn trở thành linh mục.”

Cho dù đó là con đường họ đi chung, nhưng cả hai nhấn mạnh rằng sự phân định của mỗi người là “rất riêng tư, độc lập, và tự do”. Cha Giacomo giải thích, “Anh David và tôi không bao giờ đối chọi nhau, hay hỏi, ‘Anh/Em sẽ làm gì?’ Chúng tôi chỉ đơn giản chia sẻ cùng một con đường.”

Hai cha cũng công nhận vai trò hỗ trợ quan trọng mà họ nhận được từ cha mẹ, bà Agnese và ông Giampietro, và hai người chị, Irene and Maria. Theo hai vị tân linh mục, “Trong suốt những năm vừa qua, chúng tôi luôn cảm nhận rằng chúng tôi không cô đơn, chúng tôi được sự đồng hành và ủng hộ, đặc biệt từ cha mẹ chúng tôi. Nhờ vào lời ‘xin vâng’ đầu tiên và chứng tá của họ, chúng tôi đã luôn luôn có thể nói lời ‘xin vâng’ của riêng mình trên mỗi bước đường.

Sự ủng hộ đó rất cụ thể. Trong một phỏng vấn với hãng thông tấn SIR, thân phụ của hai cha giải thích, “Chủng viện cách nhà 26 dặm, là quãng đường rất xa đối với chúng tôi. Tôi mua một chiếc xe mới để chúng tôi có thể đến thăm hai con hàng tuần, và vì thế chúng tôi có thể tham dự các sự kiện đào tạo và linh đạo dành cho cha mẹ, vì theo một ý nghĩa nào đó, thì toàn bộ gia đình đều ‘vào’ chủng viện.”

Dù hai cha tham gia chương trình chủng viện từ nhỏ, việc học ở cấp trung học phổ thông của họ vẫn đúng chuẩn như các thiếu niên bình thường khác. Ở Ý, học sinh trung học đã chọn một môn chuyên; cha Giacomo tập trung vào khoa học, và cha Davide chọn truyền thông.

Cha David nói rằng bây giờ, ở cuối con đường đưa họ đến với thừa tác vụ linh mục, lời “xin vâng” của họ với Chúa đã mang đến cho họ sự bình an nội tâm rất lớn:

“Bây giờ, tôi cảm nhận một sự bình an trong tâm hồn mà tôi chưa bao giờ trải nghiệm trước đây, nhờ vào lời ‘xin vâng’ dứt khoát này … Tôi biết tôi đang ở đúng nơi mà Thiên Chúa đặt tôi vào. Và tôi có một gia tài đó là có người anh ở ngay bên cạnh, là người hiểu rõ về chiều sâu và tầm quan trọng của mọi điều mà chúng tôi đang trải nghiệm.”

Trong bài giảng trong Thánh Lễ truyền chức (do SIR đăng lại), Đức Giám mục Bishop Gardin bày tỏ sự vững tin rằng các vị tân linh mục sẽ là “những linh mục bình thường và hạnh phúc. Thật vậy, khi đi tìm niềm hạnh phúc, các cha khám phá ra rằng niềm hạnh phúc ấy được tìm thấy trong mối quan hệ mật thiết và thú vị với Chúa Giê-su, trong việc cho đi bản thân để giúp đỡ người khác được biết Ngài.”

Sau Thánh Lễ mở tay, đồng tế bởi hai anh em tại giáo xứ quê nhà, Cha Giacomo cảm ơn anh trai bằng những lời cho thấy sức mạnh của mối dây ràng buộc họ vừa là anh em sinh đôi vừa là linh mục: “Cảm ơn anh, vì với em, anh là một người anh, anh sinh đôi với em, là người bạn đồng hành trên đường, và là người bạn thân thiết của em; vì như Chân phước Linh mục Pino Puglisi nói, ‘Thiên Chúa yêu thương, nhưng luôn luôn qua một người nào đó rất đặc biệt,’ với em, anh là một trong những người đặc biệt đó. Cảm ơn anh, vì anh đã bước đi bên cạnh em với ý chí tự do và sự tự do trong suốt những năm qua. Em đã cầu nguyện cho anh trong suốt Thánh Lễ mở tay này của chúng ta. Ngước trông về Chúa, đá tảng duy nhất: chính Ngài sống trong anh, và chính vì Ngài mà anh được kêu gọi để sống, với tất cả mọi sức mạnh của anh.”

[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 10/6/2019]