Thánh Piô X đã chữa trị cho người bệnh và chôn cất người chết trong một trận dịch

693

Philip Kosloski
Aug 21, 2020

https://lh3.googleusercontent.com/NT-IuEWe8L5HC8uMD74_Zr1FArUzidyIsC2Zze4T9SXKn97TDviltKiTmYVirJ5a49exK6oLDuifWTZcyxUhsVvJhE-h8q0H9_EAnxBl2_aJGC4Ir-AkU_F-E4VMB5qzL20eFEZk=w640-h320
Public Domain

Khi còn là một linh mục quản xứ, Thánh Piô X đã một mình cử hành các tang lễ và chôn cất người chết giữa trận dịch tả.

Trước khi trở thành giáo hoàng, Thánh Piô X là một linh mục quản xứ khiêm nhường, ngài đã vượt lên trên và hơn cả nhiệm vụ của mình để phục vụ người dân. Chính trong một trận dịch tả, trái tim tràn đầy yêu thương của ngài đã thể hiện rõ nét, khi ngài làm tất cả những gì có thể để phục vụ dân của ngài.

Trong một cuốn tiểu sử, có tựa đề Cuộc đời của Đức Piô X, Frances Forbes ghi lại con đường anh dũng để tiếp tục chăm sóc dân của ngài trong trận bùng phát dịch tả chết người.

Năm 1873 đã xảy ra một đợt bùng phát dịch tả nghiêm trọng. Người dân Salzano có rất ít kiến thức về vệ sinh và còn ít hơn nữa đối với hệ thống vệ sinh; thật khó để khiến họ thực hiện các biện pháp phòng ngừa cần thiết nhất. Ngài Don Giuseppe [sau này là Đức Piô X] giữ mọi vai trò trong cùng một lúc: là bác sĩ, y tá, thanh tra vệ sinh, cũng như là linh mục xứ. Ở đó không chỉ những người bệnh và người hấp hối được chăm sóc, mà cả những người còn sống cũng được vỗ về và an ủi. Một cụ ông nói trong những ngày sau đó,“Nếu không có ngài Don Giuseppe thân yêu của chúng ta, chắc có lẽ tôi đã chết vì hãi hùng và đau buồn trong những thời gian kinh hoàng đó.” Một số người có suy nghĩ trong đầu rằng các loại thuốc và những phương pháp điều trị theo chỉ định của bác sĩ chỉ nhằm giúp họ nhanh chóng cắt cơn đau, và sẽ không dùng chúng trừ khi chúng được chính tay vị linh mục thực hiện.

Đức Piô X không bao giờ rời bỏ đoàn chiên của mình và ở lại với họ, bảo đảm rằng họ được chôn cất trang trọng vào thời điểm mà đám tang chỉ được phép tổ chức ngay tại khu mộ chôn, với hạn chế số người tham dự nghiêm ngặt.

Vì sợ lây nhiễm, người chết phải được chôn vào ban đêm, và không ai được phép dự đám tang. Lo lắng vì sợ hãi và giây phút hối hả vội vàng nên những nạn nhân đại dịch không còn được sự tôn trọng, ngài Don Giuseppe luôn có mặt để bảo đảm rằng tất cả được thực hiện đúng như mong muốn. Ngài không những đọc kinh và thực hiện các nghi thức theo quy định của Giáo hội cho những biến cố như vậy, nhưng ngài còn thay vị trí người khiêng quan tài, và thậm chí còn giúp đào huyệt.

Sức khỏe của ngài bị ảnh hưởng do việc phục vụ nhu cầu của các tín hữu, nhưng điều đó không cản trở được ngài. Ngay cả giám mục cũng ra lệnh cho ngài phải nghỉ ngơi một chút, nhưng Thánh Piô X đã đặt sức khỏe của ngài trong tay Chúa.

Đức Giám mục viết thư cho cha [Don Giuseppe], yêu cầu cha chăm sóc bản thân nhiều hơn một chút; nhưng đó là một nghệ thuật mà ngài Don Giuseppe trước đó chưa bao giờ học được, và ngài chẳng biết bắt đầu như thế nào. Ngài tiếp tục dâng hiến cả thân xác và linh hồn cho đoàn chiên của mình, phó mình cho sự chăm sóc của Chúa. Thể chất mạnh mẽ của ngài dần dần hồi phục sau những căng thẳng đã trải qua, và may mắn là không nhận thấy sự e ngại nơi bạn bè của ngài.

Sự chăm sóc đặc biệt dành cho tha nhân vẫn tiếp tục trong suốt quãng đời còn lại của ngài, và ngài không bao giờ nao núng trong khao khát phục vụ nhu cầu của những người đau khổ.

[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 24/8/2020]