15 điều chúng ta chưa biết về Đức Thánh Cha Phanxicô

298

Tri Khoan chuyển ngữ

https://lh4.googleusercontent.com/44tJrtUZCqaTfwflotlTMsDPeeiZlrBsFGSVAxogJe8Dwx7U_uYZH5oEx-VmppWt8pn3w4WPysqyibntwjRtc7MAFUp2oPKe8cUCeXpYedZL-d9XSk9ohJ4ianHIULbNm6Xr1dfR=w640-h359
Antoine Mekary | Aleteia

I.Media for Aleteia 

26/03/22

Quyển sách mới phỏng vấn những người nghèo đem đến cho chúng ta hình ảnh đức giáo hoàng với sự giản dị và chân thật.

Bạn biết không? Bài thơ yêu thích của Đức Thánh Cha Phanxicô là một bài thơ của thi sĩ Pháp thế kỷ 19, Paul Verlaine. Và nỗi thất vọng lớn đầu tiên của ngài khi còn nhỏ là nhận ra rằng phụ thân của ngài không sở hữu tất cả các xe ô-tô ở Buenos Aires. Trong quyển sách về những câu hỏi và trả lời với những người nghèo từ khắp nơi trên thế giới (“Des pauvres au pape, du pape au monde,” được xuất bản bằng tiếng Pháp vào ngày 1 tháng Tư năm 2022), ngài đưa ra những cái nhìn sâu sắc cách tự nhiên về bản thân và cuộc sống của mình. Dưới đây là một vài điểm nổi bật.

Về sở thích của Đức Thánh Cha

Bài thơ yêu thích của ngài

Anh chị em biết đấy, tôi có một khía cạnh ưu tư. Và tôi thích đọc lại cho mình nghe một bài thơ tiếng Pháp phản ánh tâm hồn tôi khi nó u uất. Đó là bài thơ của thi sĩ Verlaine: “Tiếng thổn thức da diết của những cây vĩ cầm mùa thu khiến trái tim tôi đau đớn với tiếng u sầu buồn tẻ …” Có một nhà thơ Pháp khác mà tôi rất yêu thích, đó là Baudelaire, và bài thơ Fleurs du mal của ông.

Quyển sách yêu thích của ngài

Tôi yêu thể loại văn học sử cổ đại. Và trong số đó, quyển sách yêu thích của tôi là Aeneid. Tôi cũng đọc nhiều tác giả hiện đại. Nhưng những tác phẩm văn học sử cổ đại định hình cho tôi nhiều hơn.

Thể loại nhạc vỗ về ngài

Đối với tôi, điều vỗ về tôi, điều “hạ nhiệt” cho tôi và làm tôi trầm tĩnh trở lại, là nghe nhạc. Và cụ thể hơn đó là Wagner.

Vị thánh yêu mến của ngài

Thánh Teresa Lisieux.

Chế độ ăn hiện tại của ngài

Ba năm trở về trước, tôi ăn được tất cả các món. Bây giờ thì hơi buồn, tôi bị biến chứng đường ruột nặng, viêm túi thừa cấp tính, và tôi phải ăn cơm, khoai tây luộc, cá nướng hoặc thịt gà. Ăn nhạt, ăn nhạt, ăn nhạt …

Màu quần của ngài

Hai ngày sau khi tôi được bầu chọn, có người nói với tôi, “Thưa cha, cha phải mặc quần trắng.” Tôi trả lời, “Tôi đâu phải là người bán cà-rem dạo!”

Phương pháp học tiếng Đức của ngài

Anh vừa nhắc tôi về những sách học ngôn ngữ được gọi là “Assimil.” […] Đó là cách tôi bắt đầu học tiếng Đức, và đó là cách bạn mở ra cánh cửa học ngôn ngữ mới.

https://lh5.googleusercontent.com/FEh-ERzKRPonphsm-CPBtYPajssQLldY2baqP_RbrIIbe46ma69ZJ1wZLSHf-7nweYJ4NaysoBG-eg24YkxkLZg8NR_qK8c_A4zjFj2fVpM7YyziRwbc55NBuV702-7aLL9XqKnU=w640-h427

Điều làm cho ngài khó chịu

Khi người ta bắt đầu ca tụng tôi, tôi cảm thấy khó chịu, vì tôi biết đó không phải sự thật.

Điều thích hợp với tôi là sự gần gũi với mọi người, vì thế họ không phải biến tôi thành một loại thần tượng hay sùng bái tôi.

Quá khứ của Đức Thánh Cha

Nỗi thất vọng lớn đầu tiên của ngài

Tôi nhớ lần vỡ mộng đầu tiên của tôi về cha tôi như thể nó mới xảy ra hôm qua, hoặc ít nhất là lần đầu tiên tôi có thể nhớ. Lúc tôi khoảng năm hoặc sáu tuổi. Cha tôi đưa tôi đến phòng khám để cắt amidan. (Hồi đó, y tá sẽ cho bạn ngồi xuống, giữ chặt bạn, đặt vật gì đó vào giữa hai hàm răng của bạn để giữ cho bạn không ngậm miệng lại, và dùng một chiếc kéo để cắt! Nó đúng như những gì tôi đang nói với bạn. Máu vương khắp nơi. Họ thậm chí không cho bạn thời gian để la hét, họ mang đến cho bạn một cây kem, và với cây kem, bạn quên hết mọi thứ!)

Khi chúng tôi ra khỏi phòng khám, cha tôi gọi taxi để về nhà. Khi chúng tôi đến nơi, cha tôi trả tiền cho tài xế. Tôi đã rất ngạc nhiên! Tôi không thể nói vì tôi quá đau, và tôi phải ăn kem để giảm bớt cơn đau. Nhưng hai ngày sau, khi tôi có thể nói chuyện trở lại, điều đầu tiên tôi nói với cha là, “Tại sao ba lại trả tiền cho bác tài?” Cha tôi giải thích công việc của người lái xe cho tôi. Tôi không thể tin vào tai mình: “Sao thế? Đó là xe của ba mà.” Trong sự lý tưởng hóa về cha tôi, tôi tin chắc rằng ông sở hữu toàn bộ mọi chiếc xe hơi trong thị trấn, và đó là sự thất vọng đầu tiên của tôi khi biết rằng nó không phải như vậy.

Tai nạn xe

Tôi lái xe đến một thành phố cách Buenos Aires 155 dặm, mất năm giờ lái xe, để dự lễ truyền chức linh mục. Tôi tới dự lễ thụ phong đó, và khi kết thúc, tôi tự nhủ, “Mình sẽ không ăn ở đây vì nó sẽ khiến mình buồn ngủ.” Và tôi rời đi. Khi tôi đang lái xe, trời bắt đầu đổ mưa và đến một điểm chiếc xe bị trượt bánh. Tôi lúc đó quãng 50 tuổi và tôi nghĩ, “Khi đăng ký ô-tô của mình hết hạn, mình sẽ không gia hạn thêm.” Vì với tôi, dường như tai nạn này là một dấu hiệu.

Những hoài nghi

Không phải tôi nghĩ rằng tôi không còn tin vào Thiên Chúa nữa, nhưng quả thực tôi đã đặt câu hỏi: “Thiên Chúa ở đâu?” Đó là một kinh nghiệm khó khăn, đen tối. Mọi thứ dường như chìm trong bóng tối. Điều này có lẽ đã xảy ra với tôi vào thời điểm tôi rời Buenos Aires sống tha hương ở Đức, và sau đó ở Cordoba, Argentina. Những thời gian rất khó khăn, vâng, rất đen tối. […] Tôi cảm thấy tồi tệ. Tôi cầu nguyện, tôi đặt mình trong tay Chúa, tôi cầu xin sự tha thứ, tôi để mình được giúp đỡ.

Đời sống thiêng liêng của Đức Thánh Cha

Lòng sùng kính thiên thần bản mệnh

Thiên Thần của Chúa đấng bảo vệ tôi

Lòng mộ mến muôn đời đã dẫn tôi tới ngài

Xin giúp tôi, cứu thoát tôi, và đưa tôi tới sự sống đời đời (Ghi chú BT – có thể là lời cầu nguyện truyền thống với Thiên Thần bản mệnh, bản dịch sửa đổi)

Những khuyết điểm chính của ngài

Tôi là người nóng nảy. Tôi gọi nó như thế nào nhỉ! Mất kiên nhẫn … Có lúc tôi trả lời quá vội vàng. Tôi thỉnh thoảng có suy nghĩ là tôi giỏi hơn người khác. Đã có lúc tôi không có kiên nhẫn chờ đợi. Và tất cả những lỗi này đều liên quan đến cảm giác tự phụ là một gốc rễ rất cay đắng, rất xấu mà tôi phải luôn cảnh giác trong mọi lúc.

Linh mục giải tội của ngài

Tôi xưng tội với Cha Manuel, một linh mục Dòng Phan Sinh, ngài đã gọi tôi hôm nay. Cứ hai tuần một lần ngài gọi cho tôi và nói, “Hai tuần đã qua rồi đó cha.” Rồi ngài đến và giải tội cho tôi. Tên ngài là Manuel Blanco, và ngài là người Tây Ban Nha. Ngài là bề trên của một cộng đoàn Phan Sinh ở Roma.

Một câu hỏi ngài tự hỏi bản thân vào buổi tối

Khi tôi cầu nguyện vào buổi tối và tôi cố gắng kiểm điểm lương tâm để duyệt xét lại những gì đã xảy ra trong ngày, cách tôi sống, một câu hỏi luôn luôn trở lại với tôi: Tôi có sống đúng với phẩm giá không? Và khi chúng ta nói đến phẩm giá, chúng ta có ý nói về ý nghĩa thực tại, sự khiêm nhường, và nhu cầu cần người khác.

Khao khát lớn nhất của ngài trong cương vị giáo hoàng

Tôi sẽ nói ngay một cách rất tự nhiên: trở thành một linh mục tốt lành.

[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 30/3/2022]