Tôma Becket (/ˈbɛkɪt/; còn được gọi là Thánh Tôma thành Canterbury, Tôma thành London, và sau này là Tôma à Becket; 21 tháng 12 khoảng năm 1119 (hoặc 1120) – 29 tháng 12 năm 1170) là Tổng giám mục Canterbury từ năm 1162 cho đến khi qua đời năm 1170. Ông được tôn kính như một vị thánh tử vì đạo trong cả Giáo hội Công giáo và Cộng đồng Anh giáo. Ông xung đột với Henry II của Anh về quyền lợi và đặc quyền của Giáo hội và đã bị ám sát bởi những người theo nhà vua trong Nhà thờ chính tòa Canterbury. Chẳng bao lâu sau khi ông qua đời, ông được phong thánh bởi Giáo hoàng Alexander III.
Becket sinh ra ở Cheapside, London. Lúc còn nhỏ ông là người thông minh. Ông cũng rất thích chơi thể thao, chẳng hạn như săn bắn. Ở tuổi 16, ông đến Paris để nghiên cứu. Trong năm 1143, Becket gia nhập gia đình của Theobald, làm người bán hàng. Ông trở thành Tổng giám mục Canterbury trong 1162. Ông là một người bạn thân của vua Henry II, nhưng họ tranh cãi về các quyền mà Giáo hội có thể có. Ông đã bị 4 người của vua giết chết vào ngày 29 tháng 12 năm 1170. Tuy nhiên, bằng chứng cho thấy rằng nhà vua không hề biết gì về vụ giết người này.
Becket được tuyên thánh vào năm 1173. Rương thánh tích tôn kính ông tại Nguyện đường Ba Ngôi trong Nhà thờ chính tòa Canterbury đã bị phá hủy vào năm 1538 theo các sắc lệnh giải thể tu viện của vua Henry VIII.
Mời nghe các bài đọc trong thánh lễ hôm nay:
(Martha đọc)
Nghe hoặc Download Bài đọc MP3 Tại đây
Bài đọc: 1 Ga 2,3-11
Ai yêu thương anh em mình thì ở lại trong ánh sáng.
Lời Chúa trong thư thứ nhất của thánh Gioan tông đồ.
Anh em thân mến, phàm ai đặt hy vọng như thế vào Đức Ki-tô thì làm cho mình nên thanh sạch như Người là Đấng thanh sạch. Phàm ai phạm tội thì cũng chống lại luật Thiên Chúa, vì tội lỗi chống lại luật Thiên Chúa. Thế mà anh em biết: Đức Giê-su đã xuất hiện để xoá bỏ tội lỗi, và nơi Người không có tội lỗi. Phàm ai ở lại trong Người thì không phạm tội. Còn ai phạm tội thì đã không thấy Người và cũng chẳng biết Người. Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, đừng để ai làm cho anh em đi lạc đường. Ai sống công chính, thì là người công chính, như Đức Giê-su là Đấng Công Chính. Ai phạm tội, thì là người của ma quỷ, vì ma quỷ phạm tội từ lúc khởi đầu. Sở dĩ Con Thiên Chúa xuất hiện, là để phá huỷ công việc của ma quỷ. Phàm ai đã được Thiên Chúa sinh ra thì không phạm tội, vì mầm sống của Thiên Chúa ở lại trong người ấy, và người ấy không thể phạm tội, vì đã được Thiên Chúa sinh ra. Căn cứ vào điều này mà người ta phân biệt con cái Thiên Chúa với con cái ma quỷ: phàm ai không sống công chính thì không thuộc về Thiên Chúa; ai không yêu thương anh em mình, thì cũng vậy. Quả thế, đây là lời loan báo anh em đã nghe từ lúc khởi đầu: chúng ta hãy yêu thương nhau. Đó là lời Chúa.
Nghe hoặc Download Bài Tin Mừng MP3 Tại đây
Tin Mừng: Lc 2,22-35
Ánh sáng soi đường cho dân ngoại.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.
Khi đã đủ thời gian, đến ngày các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa”, và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. Và này đây, tại Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-on. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. Được Thần Khí dun dủi, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng: Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân: Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài. Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những điều người ta nói về Người. Ông Si-mê-on chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi: “Cháu bé này được đặt làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng. Còn chính bà, thì một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà. Như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra.” Đó là lời Chúa.
Syméon reçut l’enfant dans ses bras, et il bénit Dieu en disant: «Maintenant, ô Maître souverain, tu peux laisser ton serviteur s’en aller en paix, selon ta parole. Car mes yeux ont vu le salut que tu préparais à la face des peuples: Lumière qui se révèle aux nations et donne gloire à ton peuple Israël.» Le père et la mère de l’enfant s’étonnaient de ce qui était dit de lui. (Lc 2,22-35)