Thứ Ba 10.12 | Đức Mẹ Loreto | Lời Chúa năm C

25

Sau khi Ðức Mẹ về trời, cả hồn lẫn xác, ngôi nhà Ðức Mẹ ở Nazareth, được gọi là ngôi nhà thánh, Santa Casa – biến thành một nguyện đường. Ở đó, giáo dân tiên khởi tôn kính một pho tượng Ðức Mẹ ẵm Chúa Hài Ðồng trong tay. Tục truyền rằng, pho tượng hay làm phép lạ đó, được tạc từ một khúc gỗ bách hương xứ Libang.

Vào thế kỷ thứ tư, Nữ Thánh Hoàng Hậu Hêlêna cho xây cất một ngôi thánh đường rộng rãi, bọc lên trên “ngôi nhà thánh”. Khách hành hương viếng cảnh Thánh Ðịa thường hay đến tôn kính. Năm 1252, Vua thánh Louis IX đã đến viếng ngôi nhà Thánh.

Khi đạo quân Hồi Giáo xâm chiếm Thánh Ðịa trong 50 năm sau đó, nghĩa là vào thế kỷ thứ 13, ngôi nhà thánh được di chuyển (qua không gian hay đường biển không rõ, có dư luận cổ xưa cho là do bàn tay các Thiên Thần) về trên đồi Lôrêtô, sau một thời gian lưu ngụ lại ở Tersatô xứ Dalmatia.

Sự kiện xãy ra khoảng vào năm 1294 và ngôi nhà thánh được chuyển từ xứ Dalmatia, bên kia biển Adriatique, về Recawati và đặt trong một khu rừng thuộc quyền sở hữu của một nhà quí phái tên là Lôrêtô. Một điều đáng chú ý là các khảo cổ kiểm chứng được rằng kích thước của ngôi nhà thánh ở Lôrêtô giống kích thước của ngôi nhà Thánh Gia Thất xưa kia được lưu giữ trong một Thánh Ðường ở Nazareth mà nay mất tích. Thứ đá dùng cũng giống nhau. Hơn nữa, ngôi nhà thánh lại không có móng và bậc thang như đã được kiểm chứng trong các lần khác nhau vào năm 1962-1965.

Cũng như ở bên Thánh Ðịa thời trước, một Thánh Ðường dâng kính Ðức Mẹ Lôrêtô được xây bọc lên Thánh Tích, và năm 1728, được Ðức Giáo Hoàng Bênêđitô XII nâng lên bậc Vương Cung Thánh Ðường. Giáo dân tấp nập đến kính viếng. Kinh cầu Ðức Bà được gọi là kinh cầu Lôrêtô vì được đặt vào khoảng năm 1400 để dùng trong các cuộc hành hương. Có khoảng 50 vị Giáo Hoàng đã đến kính viếng ngôi nhà thánh và có nhiều Thánh như Thánh Ignatiô Loyola, Thánh Phanxicô Xavier, Thánh Charles Borromê, và Thánh Anphongsô đệ Ligori là giáo lữ hành hương.

Theo hiệp ước Lateranô ký kết giữa chính phủ Ý và Tòa Thánh năm 1929, Thánh Ðường Ðức Mẹ Lôrêtô thuộc quyền sở hữu của Tòa Thánh. Trước ngày khai mạc Công Ðồng Vaticanô II, ngày 4-10-1962, Ðức Giáo Hoàng Gioan XXIII đã đi kính viếng Ngôi Nhà Thánh để xin cho Công Ðồng thành công mỹ mãn. Và ngày 8-9-1979, Ðức Gioan Phaolô II đã đi hành hương để “xin ơn soi sáng và hỗ trợ” trước khi đi thăm viếng và đọc diễn văn tại Hội Ðồng Liên Hiệp Quốc ở Nữu Ước (New York) ngày 2-10-1979.

Ngày 24-3-1920, Ðức Giáo Hoàng Bênêđitô XV công bố chọn Ðức Mẹ Lôrêtô làm quan thầy chính của các Phi Công, và ám chỉ ngầm sự kiện ngôi nhà thánh được di chuển “do bàn tay các Thiên Thần”, cũng như trong lời nguyện khi làm phép “các cơ khí dùng để bay trên không khí trời”.

Linh Mục Hồng Phúc, CSsR
(Trích dẫn từ Tác Phẩm “Mẹ Maria” của Lm Hồng Phúc, CSsR,
Nhà Sách Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp tái bản năm 1992)

Mời nghe các bài đọc trong thánh lễ hôm nay:
(Martha đọc)

Nghe hoặc Download Bài đọc Tại đây

Bài đọc:  Is 40,1-11
Thiên Chúa an ủi dân của Người.

Lời Chúa trong sách ngôn sứ Isaia.
Thiên Chúa phán: “Hãy an ủi, an ủi dân Ta: Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giê-ru-sa-lem, và hô lên cho Thành: thời phục dịch cho Thành đã mãn, tội của Thành đã đền xong, vì Thành đã bị tay Đức Chúa giáng phạt gấp hai lần tội phạm.” Có tiếng hô: “Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho Đức Chúa, giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta. Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy, mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống, nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng, chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu. Bấy giờ vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện, và mọi người phàm sẽ cùng được thấy rằng miệng Đức Chúa đã tuyên phán.” Có tiếng nói: “Hãy hô lên!” Tôi thưa: “Phải hô lên điều gì?” –“Người phàm nào cũng đều là cỏ, mọi vẻ đẹp của nó như hoa đồng nội. Cỏ héo, hoa tàn khi thần khí Đức Chúa thổi qua. Phải, dân là cỏ: cỏ héo, hoa tàn, nhưng lời của Thiên Chúa chúng ta đời đời bền vững.” Hỡi kẻ loan tin mừng cho Xi-on, hãy trèo lên núi cao. Hỡi kẻ loan tin mừng cho Giê-ru-sa-lem, hãy cất tiếng lên cho thật mạnh. Cất tiếng lên, đừng sợ, hãy bảo các thành miền Giu-đa rằng: “Kìa Thiên Chúa các ngươi!” Kìa Đức Chúa quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền. Bên cạnh Người, này công lao lập được, trước mặt Người, đây sự nghiệp làm nên. Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa, tập trung cả đoàn dưới cánh tay. Lũ chiên con, Người ấp ủ vào lòng, bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt. Đó là lời Chúa.

Nghe hoặc Download Bài Tin Mừng MP3 Tại đây

Tin Mừng: Mt 18,12-14
Thiên Chúa không muốn những kẻ bé nhỏ phải hư vong.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu.
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.” Đó là lời Chúa.

Ainsi, votre Père qui est aux cieux ne veut pas qu’un seul de ces petits soit perdu.» (Mt 18, 12-14)