vo ha
“Chúa đã ban bánh bởi trời cho nhân loại. – Bánh có đủ mọi mùi thơm ngon”.
Đó là câu xướng và đáp ca mà cộng đoàn giáo dân bao đời đã thuộc lòng khi Chầu Mình Thánh Chúa, trước khi Vị Chủ Lễ đưa Hào Quang đựng Mình Thánh lên cao và ban phép lành theo hình thánh giá cho mọi người tham dự.
Câu trên từ đâu mà có được chỗ tôn nghiêm như vậy trong nhà thờ? – Xin thưa, trong Sách Xuất Hành của Thánh Kinh Cựu Ước. Ý chính của Bài trích dẩn hôm nay là Chúa cho mưa bánh từ trời xuống để nuôi dân, kèm theo thịt chim cút như dân mong muốn. Ý chính trên luôn giúp dẩn nhập êm suôi vào mục đích và yêu cầu của bài Tin Mừng.
Xin đọc nguyên văn Lời Chúa bên dưới, cùng xin ơn soi sáng thêm nữa.
BÀI ĐỌC I: Xh 16, 2-4. 12-15
“Ta sẽ cho bánh từ trời rơi xuống như mưa”.
Bài trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, toàn thể cộng đoàn con cái Israel kêu trách Môsê và Aaron, họ nói với hai ông rằng: “Thà chúng tôi chết trong đất Ai-cập do tay Chúa, khi chúng tôi ngồi kề bên nồi thịt và ăn no nê. Tại sao các ông dẫn chúng tôi lên sa mạc này, để cả lũ phải chết đói như vầy?” Chúa liền phán cùng Môsê rằng: “Đây Ta sẽ cho bánh từ trời rơi xuống như mưa: dân chúng phải đi lượm bánh ăn mỗi ngày, để Ta thử coi dân có tuân giữ lề luật của Ta hay không. Ta đã nghe tiếng kêu trách của con cái Israel: ngươi hãy nói với họ rằng: ‘Chiều nay các ngươi sẽ ăn thịt, và sáng mai sẽ ăn bánh no nê, như thế các ngươi sẽ biết rằng Ta là Thiên Chúa các ngươi’”. Chiều hôm ấy, có chim cút bay tới che rợp các trại, và sáng hôm sau có sương sa xuống quanh trại. Tới lúc sương tan trên mặt đất, thì thấy có vật gì nho nhỏ tròn tròn như hột sương đông đặc trên mặt đất. Con cái Israel thấy vậy, liền hỏi nhau rằng: “Man-hu”, có nghĩa là: “Cái gì vậy?” vì họ không biết là thứ gì. Môsê liền nói với họ: “Đó là bánh do Chúa ban cho anh em ăn”.
BÀI ĐỌC II: Ep 4, 17. 20-24
“Hãy mặc lấy người mới đã được tác thành theo thánh ý Chúa”.
Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêsô.
Anh em thân mến, tôi nói với anh em điều này, và chứng thực trong Chúa là anh em chớ ăn ở như Dân Ngoại ăn ở, chiều theo sự giả trá của tâm tư mình. Phần anh em, anh em không hề học biết Đức Kitô như thế đâu, nhưng nếu anh em đã nghe biết Người và đã được thụ giáo trong Người, như sự chân thật trong Đức Giêsu dạy, là anh em hãy khử trừ lối sống xưa kia, hãy lột bỏ con người cũ, đã bị hư theo những đam mê lầm lạc. Anh em hãy trở nên mới trong lòng trí anh em, hãy mặc lấy người mới đã được tác thành theo thánh ý Chúa trong sự công chính và thánh thiện xứng với sự thật.
PHÚC ÂM: Ga 6, 24-35
“Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, lúc đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu. Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giê-su đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống muôn đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”. Họ thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”. Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”. Họ liền thưa Người rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”. Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ”.
Đôi dòng ghi chú và tâm tình
Bài đọc 1, được trích từ sách Xuất Hành hay Xuất Ai Cập, là cuốn thứ 2 trong năm cuốn đầu – Bộ Ngũ Thư – của Thánh Kinh Cựu Ước. Sách nầy ghi lại cuộc giải phóng dân ra khỏi thảm cảnh nô lệ bên Ai Cập. Trên đường đi 40 năm trên sa mạc về Đất Hứa, Chúa ban Mười Điều Răn, coi như ký bản Hợp Đồng hay Giao Kết với dân tại núi Sinai chừng năm 1447 TCN.
Bài trích đoạn trên, nói về bánh từ trời, cũng cho thấy trong đó có sự lung lay tinh thần của Israel đối với Chúa, đồng thời cũng thêm làm sáng tỏ sự chịu đựng kiên trì của Chúa đối với con cháu Abraham.
Trở lại ý chính, trong những ngày lang thang trong sa mạc, dân kiêu trách Chúa qua Mosê và Aaron vì nhớ miếng ăn vật chất li ti gọi là “hành tỏi Ai Cập” mà tổ tiên ông bà dân Việt đã răn dạy con cháu rất kỹ qua câu ca dao tục ngữ ai cũng thuộc lòng “Miếng ăn là miếng tồi tàn. Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu”. Họ coi miếng ăn quan trọng hơn quyền làm người có tự do, kể luôn quyền làm dân được Chúa lựa chọn. Họ quên hẳn cái ách nô lệ không bao lâu trước đó, mà Chúa vừa cất đi cho họ.
Cũng nên biết, Manna là thứ nhựa cây ăn được trong khu vực Bán Đảo Sinai và những óc đảo sa mạc vùng quanh, vẫn còn hôm nay, đã được ký lục Thánh Kinh xưa nhìn dưới lăng kính quan phòng và chăm sóc đặc biệt cho dân của Thiên Chúa.
Ở đây quả thật, Thiên Chúa rất hiền hoà, kiên nhẫn, chịu đựng, như là thiếu nợ dân. Ngài đã thỏa mãn yêu cầu bánh ăn là Manna và thịt chim cút cho dân ngay chiều hôm đó.
Theo chú giải Thánh Kinh bản ESV, thì “Manna/bánh từ trời” với ý nghĩa không chỉ là thực phẩm nuôi phần xác, mà còn thêm nghĩa toàn thể cuộc sống của dân được Chúa nâng đỡ và quản lý, dựa vào Lời của câu thòng thử lòng “để Ta thử coi dân có giữ lề luật của ta hay không” (c 4).
Chúa đã thêm chịu khó chịu đựng dân dường ấy là để giữ cho trọn lời hứa với tổ phụ Abraham xưa, làm sao cho dòng dõi ông tồn tại và trở nên hằng hà sa số.
Lịch sử Kitô Giáo cũng nhìn Manna là hình ảnh tượng trưng trước của Thánh Thể, là lương thực thần thánh nuôi dưỡng linh hồn dân thánh mới của Chúa trong suốt cuộc Xuất Hành trên trần gian nầy.
Chúa cũng đã kiên nhẫn và chịu đựng con nhiều khi, để giúp con thực hiện được ít nhiều điều khoản trong bản Giao Kèo với Chúa, hầu sinh ích lợi cho phần con, mà không mang lại gì cho Chúa. Xin tạ ơn Ngài.
Qua bài Phúc Âm
Chúa nhật trước, phụng vụ Lời Chúa cho thấy Chúa Giêsu làm phép lạ hóa bánh ra nhiều cho dân chúng no nê, nên hôm sau họ lại tìm đến Ngài, hi vọng có thêm bánh nữa. Nhân cơ hội nầy, Chúa lại nói với họ về một thứ bánh đẳng cấp cao khác: “Hãy làm việc không phải vì của ăn hư nát (cho thân xác) mà để có thức ăn cho cuộc sống đời đời”. Đó là thức ăn nào? – Xin thưa, thức ăn cho tinh thần hay linh hồn đặc biệt là chính chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể.
Nhìn lại, xét kỷ theo tình cảnh ngày xa xưa đó, những người Do Thái lần đầu tiên được Chúa Giêsu khai thị với những giáo lý Tân Ước, cũng khó nghe và khó hiểu lắm. Vì chưng họ tin rằng chỉ có một Thiên Chúa duy nhất không hình tướng. Ngoài ra, không có Chúa nào khác. Ai mang hình tướng mà xưng mình làm Chúa, là lộng ngôn, phải bị án tử, thường thì bị ném đá.
Nhưng lịch sử tôn giáo và lịch sử đời thường không ngừng lại ở đó , mà phải tiến lên. Khi thời kỳ viên mãn tới, Chúa Giêsu đã đến để thi hành lệnh của Chúa Cha. Ngài đã mở mắt để dẩn đưa đân chúng có lòng tới với Ngài từng bước, bằng những lời lành trong yêu thương trước nhất, rồi kèm theo những phép lạ để làm chứng Lời nói và việc làm của Ngài là sự thật.
Đã tới lúc Chúa chuyển hệ luật lệ cũ qua hệ thống đạo lý mới về chính Mình. Ngài là Đấng Thiên Chúa sai đến. Ngài là Con của Cha, Đấng ban Manna, bánh bởi trời. Vì chưng người Do Thái Cựu Ưóc tin rằng chỉ Thiên Chúa Thât mới làm được Manna. Nói cách khác, Đấng nào làm được Manna mới là Thiên Chúa.
Lúc ấy, có những người Do Thái tự nhạy cảm, hay do duyên lành (ơn Chúa) mà được đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu, khi nghe Chúa Giêsu nói về bánh ban sự sống, thì liền ham muốn thiệt tình mà xin cho có thứ bánh đó luôn mãi.
Nhân cơ hội và thời thần đã điểm, Chúa Giêsu liên kết với điển tích xưa, mang lưỡng nghĩa, nội tại trong từ ngữ “Manna/bánh từ trời” thời dân chúng còn lang thang trong sa mạc, Ngài công bố luôn: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói. Ai tin Ta, sẽ không khát bao giờ”.
Riêng đất Việt chúng con đang thiếu thốn thức ăn, thuốc men, thầy thuốc, quản lý và nhân sự tốt … vì cơn đại dịch Corona.
Ngoài ra, thời nầy cả và nhân loại không ít như chúng con, không chỉ đói thực phẩm, mà còn khát khao sự công chính, lời nói thật, cách cai trị nhân đạo, tinh thần bình đẳng, tự do tin tưởng tín ngưỡng hay tôn giáo và tôn trọng quyền làm người …
Chúng con chạy đến với Chúa vì chúng con cần thức ăn tinh thần mà chỉ có Chúa mới làm cho no thỏa.
Trở lại bài đọc II (Êp 4,17-20.24)
Thánh Phaolô đang bị cầm tù vì truyền bá Tin Mừng, rất quan tâm đến tín hữu Êphêsô xưa kia và chúng con hôm nay rằng: Một khi đã theo Chúa Kitô thì phải bỏ nếp sống cũ, tư tưởng cũ và tinh thần cũ khi còn là dân ngoại. Thay vào đó, hãy mặc lấy con người mới, tinh thần mới và cách sống mới như Chúa Kitô.
Xin dâng lời cầu
Ngày xưa dân Do Thái trong bài Tin Mừng, tìm đến Chúa vì được ăn no nê. Chúa thêm dặn dò đừng tìm của ăn hư nát, nhưng hãy tìm thức ăn đưa đến cuộc sống vĩnh cửu.
- Xin cho những tu sĩ và thiện nguyện viên trong Hội thánh, đang chăm sóc những người ốm đau bệnh tật và riêng dịch cúm Corona hôm nay. Xin cho tất được giải thoát khỏi tội lỗi, là nguyên cớ sinh ra mọi khổ đau.
- Xin cho các thẩm quyền trên thế giới không chỉ lo cho dân vật chất, mà quan tâm tới phương diện tinh thần, như công bình bác ái, tự do dân sự và cả tự do tôn giáo.
- Xin cho những người đang ham mê vật chất, biết ý thức rằng mình có ngày sau hết, mà quan tâm tới đời sống tinh thần, để tạo công đức cho đời sau
- Xin cho mọi giáo dân trong họ đạo chúng con vừa biết xây dựng vật chất, cũng vừa biết chăm lo cho linh hồn của mình.
- Chúa đã chăm sóc chúng con cả hồn lẫn xác. Xin cho chúng con giác ngộ trước Lời Chúa hôm nay, không phải nhờ thân xác sống để ăn, mà còn tìm cho được lương thực tinh thần, cần ăn để sống luôn mãi đời sau..
- Xin giúp chúng con tận lực làm việc hằng ngày đủ ăn ở mặc đơn giản. Đồng thời cũng soi sáng cho chúng con biết phó thác trọn vẹn cuộc sống nầy trong tay Chúa. Amen.