Thơ tóm ý:
Con Người đến trong vinh quang
Lên ngai chung thẩm trần gian một lần
Dựa trên bác ái thiện căn
Người đói, kẻ khát, hiện thân Chúa Trời.
Bao nhiêu cảnh khổ trên đời
Chúa đó! Khổ lắm! cất lời van xin.
Ngó lơ ngoãnh mặt làm thinh
Là chối bỏ Chúa! là khinh Ông Trời
Hạng dê, thất đức tiêu đời
Thiếu đức bác ái, cuộc đời trầm luân
Hạng chiên, thấy kẻ gian truân
Biết rằng: Chúa đó! Mùa xuân thiên đàng
Chúa là vua cả vũ hoàn:
Chạnh lòng thương kẻ cơ hàn khổ đau.
Bác ái tôn chỉ đề cao:
Thấy Chúa qua kẻ ốm đau khổ sầu. Amen
CHÚA NHẬT LỄ CHÚA KITÔ VUA
Sách Ngôn sứ Êdêkien 34.11-12.15-17;
Thư Thứ Nhất của Thánh Phaolô gửi tín hữu Côrintô 15.20-26.28
và Phúc Âm Thánh Matthêô 25.31-46
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. “Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta”.
“Khi ấy người lành đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?” Vua đáp lại: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta”. “Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: “Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!” “Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: “Lạy Chúa có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?” Khi ấy Người đáp lại: “Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”. Ðó là lời Chúa.
I. Giáo Huấn Phúc Âm:
Thiên Chúa là Chúa và là vua vũ trụ.
Ngài yêu thương và chăm sóc nhân loại như vị mục tử nhân hậu chăm sóc đàn chiên.
Chúa Kitô là vua của yêu thương và là vua của hy sinh.
Chúa Kitô chinh phục con người bằng tình yêu thương nâng đỡ.
Chúa Kitô, vị vua yêu thương sẽ phán xét mọi dân nước trên tiêu chuẩn yêu thương.
Yêu thương và giúp đỡ đồng loại không là một chọn lựa có thể làm hay từ chối không làm. Đó là luật buộc phải làm và là tiêu chuẩn để được thưởng hay bị phạt. Yêu thương và giúp đỡ đồng loại là yêu thương và giúp đỡ Chúa. Tất cả mang hình ảnh của Thiên Chúa.
II. Vấn nạn Phúc Âm:
Giáo lý Công Giáo căn bản và đơn giản về TC. sáng tạo:
1. Thiên Chúa tạo dựng con người thế nào?
Thiên Chúa tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, có khả năng nhận biết và yêu mến Người.
2. Khi tạo dựng, Thiên Chúa đã ban cho con người những đặc ân nào?
Thiên Chúa đã ban cho Tổ tông loài người được sống trong ơn nghĩa với Thiên Chúa, trí khôn minh mẫn, không phải đau khổ và không phải chết. Nhưng hạnh phúc ấy đã mất khi Tổ tông phạm tội.
3. Vì ý nào Thiên Chúa tạo dựng loài người có nam có nữ?
Thiên Chúa tạo dựng loài người có nam có nữ, có cùng một phẩm giá, để họ bổ túc cho nhau, và trong hôn nhân, họ được cộng tác với Người lưu truyền sự sống
4. Được Thiên Chúa ban cho sự sống và phẩm giá cao quý như vậy, ta phải làm gì?
Ta phải tỏ lòng biết ơn và yêu mến Thiên Chúa, đồng thời cố gắng làm cho cuộc sống của ta và của mọi người ngày càng thêm tươi đẹp, và đầy yêu thương. Nên Con người, hình ảnh Thiên Chúa.
Chúa Nhật 34 | Lễ Chúa Kitô Vua | Kết thúc Năm Phụng Vụ
Năm Phụng vụ được xếp đặt để trình bày toàn bộ lịch sử cứu độ: Từ khi Chúa Giêsu, con Thiên Chúa đầu thai trong lòng Trinh Nữ Maria – Sinh ra làm con người – Sống ẩn dật 30 năm – Đi truyển đạo – chịu khổ hình – chịu chết – phục sinh và lên trời vinh hiển.
Năm Phụng vụ cũng trình bày lịch sử cứu độ được tiếp nối bằng việc “Các con hãy đi rao giảng tin mừng cho muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần…. cho đến ngày Con người trở lại trong vinh quang có thiên thần hộ tống để phán xét kẻ lành người dữ từ người đầu cho đến người cuối hết.
Lễ Chúa Kitô Vua, kết thúc năm phụng vụ hay lịch sử cứu độ. Tất cả đến từ Thiên Chúa từ ngày đầu sáng tạo – được lãnh đạo bởi Thiên Chúa toàn năng và được kết thúc bắng việc qui về Thiên Chúa toàn năng. Qua sự bắt đầu và kết thúc nầy, Giáo Hội muốn chúng ta nhận ra:
Thiên Chúa là Thuỷ Chung là Alpha và Omega.
Thiên Chúa toàn năng sáng tạo vũ trụ vạn vật thật kỳ diệu và tốt lành.
Con người không đến từ ngẫu nhiên, nhưng trong chương trình của Thiên Chúa.
Con người được được sáng tạo giống hình ảnh Thiên chúa.
Thiên Chúa tạo thành và điểu khiển vũ trụ vạn vật như một Ông vua hùng mạnh.
Thiên Chúa là mục tử nhân lành: yêu thương và chăm sóc con người.
Ngài dạy con người yêu thương nhau như Ngài đã yêu thương con người.
Ngài không chinh phục con người bằng gươm dáo nhưng bằng tình thương cứu độ.
Ngày thế mạc, Ngài xuất hiện như một vị vua để phán xét:
Bên phải vị Vua là Những người đã thương yêu người khác như Ngài đã thương yêu.
Bên trái vị vua là những người đã chối bỏ bỏ hình ảnh của Ngài nơi người khác.
Thiên Chúa là vua: Đặt luật lệ tuần hành cho vũ trụ vạn vật.
Thiên Chúa là vua: Đặt luật lệ yêu thương trong tâm hồn con người.
Thiên Chúa là vua: Nêu gương hy sinh và chết vì tình yêu con người.
Thiên chúa là vua: Xét xử con người trên những luật lệ đã đặt định.
Thiên chúa là vua: Làm chủ vương quốc thiên đàng, nơi dành cho con người, đã tạo dựng theo hình ảnh Thiên chúa và biết nhận ra hình ảnh Thiên Chúa nơi người khác.
Toàn năm Phụng Vụ: Bắt đầu và kết thúc lịch sử cứu độ.
Lịch sử vũ trụ vạn vật bắt đầu bởi Chúa – điều hành bởi quyền phép Chúa và qui hướng vế Chúa. Thiên Chúa là Alpha và Omega là Thuỷ Chung.
III. Thực hành Phúc Âm:
Homo homini lupus – Người là chó sói của nhau!
Nghe nhiều người từ Việt Nam nói rằng: Xe đò hay xe vận tải nếu có lỡ cán người thì phải cán cho chết. Chủ xe đò hay xe vận tải thích việc trả tiền cho gia đình người chết hơn là phải nuôi người tàn phế suốt đời. Nên cũng nghe nói là, nếu chạy qua đụng ai đó mà chưa chết, chỉ bất tỉnh nằm giữa đường thì tài xế de xe lại cán cho chết luôn. Tôi nghe những câu chuyện dã man nầy không chỉ một lần và không từ một người mà cũng không phải chỉ từ giáo dân, mà cả linh mục tu sĩ cũng tường thuật như vậy.
Có thật vậy sao? Sao con người tàn nhẫn vậy? Những câu hỏi nầy đã được xác quyết là có vì:
Có một Cha từ nông thôn đi xe lên Sàigòn mang theo thật nhiều tiền để trả tiền mua vật tư xây nhà thờ. Chẳng may, Cha bị đụng xe bất tỉnh nằm lăn ra đường, túi đầy tiền tung toé chung quanh. Thế là bà con chung quanh cho Cha “đi luôn” và lấy hết tiền trong túí. Nghe kể một Cha phó ở Hố Nai đi Sàigòn về, Cha chạy xe Honda hơi nhanh, đụng vào một xe tải, Cha nằm lăn ra đường bất tỉnh và gần chết. Tài xế xuống xe, lục soát túi thấy có những địa chỉ và số điện thoại của nhà thờ. Tài xế điện thoại yêu cầu tới mang nạn nhân vào nhà thương. Cha Xứ sai người tới. Tài xế xe tải chỉ đồng ý cho mang nạn nhân đi nhà thương nếu đưa cho anh ta 5 triệu vì Cha phó đụng xe tải làm trầy tróc nước sơn hay móp mép chút ít bên hông xe.
Nhiều nước có chiến tranh và có nhiều thương binh. Những chiến sĩ cụt tay, cụt chân mang ân hận suốt đời, ngồi buồn tiếc thương cho tuổi trẻ của mình. Họ dễ nổi loạn và gây sự. Biết thế, nên có những quốc gia, dù có chiến tranh nhưng không có thương bình. Cách giải quyết dễ dàng: Nếu đã bị thương thì người chỉ huy hay ai khác đó được chỉ thị là “cho đi luôn!”
Dã man! Hàng trăm ngàn lý do để cắt nghĩa. Nhưng có một nguyên nhân: Con người không nhận ra mình là imago Dei! Con người cũng không nhận ra Imago Dei nơi người khác. Tất cả chỉ hiện diện do ngẫu nhiên. Như vậy, con người chỉ là con vật. Con vật thì làm sao có lòng nhân. Không có lòng nhân thì con người chỉ là chó sói của nhau, homo homini lupus – Con người là chó sói của nhau. Buồn thay!
Lạy Chúa! Xin hãy hiện diện và làm cho người ta nhận ra sự hiện diện của Chúa. Xin Chúa cho con biết con mang hình ảnh Chúa. Xin Chúa cho con thấy Imago Dei nơi anh chị em con. Amen.
Nghe Audio và Thánh ca diễn ý:
Download:
2. Bản văn: Chúa Nhật Lễ Chúa Kitô Vua