Cha Carôlô Hồ Bặc Xái biên soạn dịp mừng 40 năm linh mục 8.8.2016
- Tông đồ Phêrô
- Gioan và các tông đồ khác
- Giuđa
- Mađalêna
- Ông Simon người Xirênê và bà Vêrônica
- Thượng tế Caipha và những nhà lãnh đạo Do Thái
- Tổng trấn Philatô
- Vua Hêrôđê
- Quân lính lý hình
- Đám đông dân chúng
- Hai tên gian phi
- Giuse Arimathia và Nicôđêmô
- Đức Mẹ Maria
12.
GIUSE AROMATHIA VÀ NICÔĐÊMÔ
Từ trên Thánh Giá nhìn xuống Chúa Giêsu thấy Giuse Arimathia và Nicôđêmô.
Hai vị này tuy là thành viên Thượng Hội Đồng Do Thái nhưng cũng là môn đệ Chúa Giêsu cách kín đáo. Họ rất ngưỡng mộ Chúa Giêsu. Nhưng vì họ nắm giữ địa vị cao ở Giêrusalem nên nếu họ để cho người ta biết tình cảm của họ đối với Người thì địa vị ấy sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng dù sao, cách sống như vậy cũng cho thấy họ chưa quảng đại, họ còn nhát đảm… Chắc hẳn khi Thượng Hội Đồng biểu quyết án xử tử Chúa Giêsu thì họ không giơ tay đồng ý nhưng cũng không dám lên tiếng bênh vực Người. Khi Người bị lến án rồi thì họ chán nản quay về nhà và buồn bã chờ tin Chúa Giêsu bị giết chết.
Ông Nicôđêmô nhớ lại ngày ông gặp Chúa Giêsu lần đầu tiên. Ông tìm đến gặp Người ban đêm để không bị người ta thấy. Ông xin Người giải thích những thắc mắc về tôn giáo. Và Chúa Giêsu đã nói với ông: “Chỉ có một cách duy nhất để trở nên nghĩa thiết với Thiên Chúa, đó là trở thành một con người mới, nhờ Phép Rửa và ơn Chúa Thánh Thần”. Cuộc nói chuyện đêm ấy đã khiến Nicôđêmô xúc động mạnh. Ông trở về nhà suy nghĩ rất nhiều. Và từ ngày ấy ông xin làm môn đệ Chúa Giêsu nhưng cách kín đáo.
Còn ông Giuse Arimathia. Khi hay tin Chúa Giêsu đã chết, ông trở nên bạo dạn không còn hèn nhát nữa. Mặc kệ, đến đâu thì đến. Ông tìm gặp Tổng trấn Philatô để xin hạ xác Chúa Giêsu xuống khỏi Thập giá và an táng cho xứng đáng. Nếu không thì xác Chúa Giêsu, cũng như xác các tử tội khác, sẽ bị ném xuống hố làm mồi cho chim quạ và chồn cáo ăn thịt. Philatô đã cho phép.
Thế là Giuse Arimathia lên đồi Canvê, mang theo một tấm khăn liệm lớn. Còn Nicôđêmô thì mang thuốc thơm để xức xác Chúa Giêsu như thói quen khâm liệm của người Do Thái.
Khi ấy, Chúa Giêsu vẫn còn ở trên Thánh giá, tay chân bị đóng đinh chặt vào thanh gỗ. Sườn Người có một vết thương mở rộng do một tên lính đã lấy đòng đâm thủng nhằm bảo đảm Người đã chết… Đứng dưới chân Thánh Giá là Đức Maria Mẹ Người, tông đồ Gioan, Maria Mađalêna và vài phụ nữ…
Giuse Arimathia và Nicôđêmô tháo đinh ra và hạ xác Chúa Giêsu xuống… Đặt xác Người trên một tảng đá để xức thuốc thơm… lấy khăn liệm quấn lại…
Gần sát đồi Canvê, ông Giuse Arimathia có một khu vườn, trong đó ông đã đào sẵn một ngôi huyệt để làm mộ cho gia đình ông. Nhưng chưa ai được an táng trong mộ đó. Các ông đã đặt xác Chúa Giêsu vào trong ngôi mộ đó rồi lăn một tảng đá lớn lấp cửa mộ.
Từ trên Thánh Giá nhìn xuống Chúa Giêsu cũng thấy tôi.
- Phải chăng tôi sống đạo một cách có thể nói là “lén lút” : chỉ đọc kinh dự lễ cách tối thiểu, không tham gia hội đoàn và các sinh hoạt tôn giáo khác… vì ngại phải làm thêm việc này việc nọ, vì không muốn mất công mất giờ… ?
- Tôi có chịu khó trao dồi thêm hiểu biết về đạo, bằng cách đọc sách báo, tham dự những khoá giáo lý và Thánh Kinh… để đức tin của tôi mạnh hơn, để có thể trả lời cho những người thắc mắc về đạo của tôi, và để làm cho nhiều người hiểu thêm về Chúa và Giáo Hội ?
- Tôi sống đạo cách đơn độc một mình hay còn chịu khó tham gia các nhóm, hội, đoàn thể ? Đoàn kết gây sức mạnh, liên đới tạo thêm trợ lực, làm việc chung sẽ nâng đỡ nhau… Tôi có ý thức như vậy không ?