Bánh Mì Sáng | Thứ Bảy 23.08 | Thánh Rôsa Lima, Trinh nữ
Mùa Thường Niên | Phụng vụ năm C

Thánh Rôsa của Lima, T.O.S.D. (20.04.1586 – 24.08.1617), là một thành viên của Dòng ba Đa Minh ở Lima, Peru, người được biết đến với cả đời sống khổ hạnh và chăm sóc người nghèo của thành phố thông qua nỗ lực của riêng mình. Là một thành viên giáo dân của Dòng Đa Minh, cô đã được Giáo hội Công giáo tuyên bố là thánh nhân, là người đầu tiên được sinh ra ở châu Mỹ được tuyên phong trở thành một vị thánh của Giáo hội này.
Cô thu hút sự chú ý của các thầy tu Dòng Đa Minh. Cô muốn trở thành một nữ tu, nhưng cha cô ngăn trở ước muốn này và cấm cô thực hiện, vì vậy, thay vào đó, cô gia nhập Dòng Ba Đa Minh (một nhánh của dòng tu dành cho giáo dân tại nhà) trong khi sống trong nhà cha mẹ cô. Năm 20 tuổi, cô hoàn thành các công việc Dòng Ba Đa Minh và quyết định cử hành nghi thức vĩnh khấn. Cô chỉ cho phép mình ngủ tối đa hai tiếng mỗi đêm, để cô có nhiều giờ cống hiến để cầu nguyện. Cô đội một chiếc vương miện nặng bằng bạc, với những gai nhỏ ở bên trong, nhằm noi theo mão gai do Chúa Giêsu từng đội.
Trong mười một năm, cô sống theo cách này và sau khoảng thời gian hôn mê, cô qua đời vào ngày 24.08.1617 ở tuổi 31. Người ta nói rằng cô đã biết trước được ngày chết của mình. Đám tang của cô được tổ chức tại nhà thờ, có sự tham dự của tất cả các cơ quan công quyền của Lima.
Rôsa đã được Giáo hoàng Clêmentê IX tuyên chân phước vào ngày 10.05.1667 và được tuyên Hiển thánh vào ngày 12 tháng 4 năm 1671, bởi Giáo hoàng Clêmentê X.
(trích từ https://vi.wikipedia.org/wiki/Rose_Rose_thành_Lima)
Mời nghe các bài đọc trong thánh lễ hôm nay:
(Martha đọc)
Nghe đọc Bài đọc Tại đây
Bài đọc: R 2,1-3.8-11; 4,13-17
Đức Chúa đã không để cho bà phải thiếu người bảo tồn dòng dõi. Đó là cha của ông Giesê, là ông nội vua Đavít
Bài trích sách Rút.
Bà Na-o-mi có một thân nhân bên họ nhà chồng, một người khá giàu, thuộc thị tộc Ê-li-me-léc. Người ấy tên là Bô-át. Rút, người Mô-áp, nói với bà Na-o-mi: “Xin mẹ để con đi ra ruộng mót lúa đằng sau người nào có lòng nhân từ đoái nhìn con.” Bà trả lời: “Con cứ đi đi.” Nàng đi và đến ruộng mót lúa đằng sau thợ gặt. Nàng may mắn gặp được một thửa ruộng của ông Bô-át, người trong thị tộc Ê-li-me-léc. Ông Bô-át nói với Rút: “Này con, con có nghe không? Đừng đi mót ở ruộng nào khác, cũng đừng rời khỏi đây, nhưng cứ theo sát các tớ gái của ta. Con nhìn thửa ruộng chúng gặt và cứ đi theo chúng. Nào ta đã chẳng ra lệnh cho các tôi tớ không được đụng tới con sao? Nếu khát, con cứ đến chỗ để bình mà uống nước các tôi tớ đã múc.” Rút liền cúi rạp xuống đất mà lạy ông, rồi nói: “Sao con lại được ông lấy lòng nhân từ đoái nhìn và quan tâm đến, dù con là một người ngoại quốc? ” Ông Bô-át đáp: “Người ta đã kể lại cho ta nghe tất cả những gì con đã làm cho mẹ chồng sau khi chồng con mất, cũng như chuyện con đã bỏ cả cha mẹ và quê hương, mà đến với một dân trước kia con không hề biết tới. Ít lẩu sau, ông Bô-át lấy cô Rút, nàng trở thành vợ ông. Ông đến với nàng. Nhờ ơn Đức Chúa, nàng đã thụ thai và sinh một con trai. Các phụ nữ nói với bà Na-o-mi: “Chúc tụng Đức Chúa, Đấng hôm nay đã không để cho bà phải thiếu người bảo tồn dòng dõi: tên tuổi con trẻ sẽ được tung hô tại Ít-ra-en! Nó sẽ giúp bà lấy lại sức sống, và sẽ là người nâng đỡ bà trong tuổi già, vì người con dâu biết yêu quý bà đã sinh ra nó, nàng quý giá hơn bảy đứa con trai.” Bà Na-o-mi bế đứa trẻ lên và ôm vào lòng. Chính bà nuôi nấng đứa trẻ đó. Các bà hàng xóm láng giềng đặt tên cho đứa trẻ và nói: “Bà Na-o-mi đã sinh được một cháu trai.” Họ đặt tên cho nó là Ô-vết. Đó là cha của ông Gie-sê, là ông nội vua Đa-vít. Đó là lời Chúa.
Nghe đọc Bài Tin Mừng Tại đây.
Tin Mừng: Mt 23,1-12
Họ nói mà không làm.
Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo thánh Mát-thêu.
Bấy giờ, Đức Giê-su nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng: “Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy. Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ; nhưng đừng theo hành động của họ mà làm, vì họ nói mà không làm. Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là “ráp-bi”. “Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là “ráp-bi”, vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô. Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.” Đó là lời Chúa.

Ecoutez la lecture ici
Ne donnez à personne sur terre le nom de père, car vous n’avez qu’un seul Père, celui qui est aux cieux. Ne vous faites pas non plus donner le titre de maîtres, car vous n’avez qu’un seul maître, le Christ. Le plus grand parmi vous sera votre serviteur. Qui s’élèvera sera abaissé, qui s’abaissera sera élevé. (Mt 23, 1-12)








