Chứng từ của một Linh mục dòng Xitô | Truyện ngắn

668
https://img.theculturetrip.com/768x//wp-content/uploads/2017/07/shutterstock_615960935.jpg
Ảnh chỉ có tính cách minh họa – Từ Internet

Khi ở tu viện Sénanque, một buổi chiều, tôi đi dạo trong sân nhà chơi gần cửa ra vào. Đây là một điều nghịch thường vì tôi không có thói quen đi dạo như thế. Bỗng thầy giữ cửa đến nói với tôi:

– Có một ông khách muốn gặp Cha, ông đưa tay chỉ đòi gặp cho được cái ông đang đi… là Cha đó.

Tôi đi ra và gặp ông khách ngay.

Đó là một người ăn mặc lịch sự, bảnh bao, có điều là trên mặt lộ vẻ lo âu. Bên cạnh ông là một con ngựa đen oai phong đang gặm cỏ.

– Thưa ông – người khách nói – tôi không biết ông. Tôi thấy ông từ đằng xa và tôi muốn gặp ông. Hãy cứu tôi. Tôi đã muốn trầm mình xuống sông nhưng không thực hiện được. Con ngựa của tôi đã mang tôi đến đây và dừng lại trước cửa này. Tôi ở đâu? Nhà này là nhà gì? Hay một nông trại?

– Không, đây là một tu viện.

– Tôi chưa bao giờ thấy một nhà như thế. Và tại sao ông lại ăn mặc trắng đen như thằng hề vậy?

– Đây là áo dòng của tôi. Nhưng nói cho tôi hay ông là ai?

– Tôi là giám đốc đoàn Xiệc hoàng gia ở Lyon.

– Ông đang phá sản chăng?

– Không, gia tài hiện nay của tôi có rất nhiều triệu quan và các công việc của tôi đang suôn sẻ, nhưng tôi bị ám ảnh bởi ý nghĩ muốn tự vận.

Tôi bèn cầm tay ông và vừa cười vừa nói:

– Không, đừng trầm mình dưới sông làm gì, nước rất lạnh. Người ta sẽ lo chăm sóc con ngựa của ông, và chúng ta sẽ nói chuyện với nhau. Ông sẽ kể cho tôi nghe câu chuyện của ông đi!

Ông giám đốc đoàn xiếc bèn kể chuyện độc đáo sau đây:

“Tôi không bao giờ biết được cha tôi là ai. Lúc 7 tuổi, mẹ tôi mất. Bà mất vào một buổi chiều. Và hôm sau, một đoàn người, trong đó có Cha xứ, các chú giúp lễ và bà con láng giềng đến đưa mẹ tôi đi chôn. Tôi lấy ít tiền còn lại và đi đến một đoàn xiếc bên cạnh. Tôi chỉ có một mình, không bà con, không bạn bè. Tôi hỏi ông chủ xiếc có mướn tôi không.

– Con còn nhỏ quá, hãy nói với cha con…

– Con không có cha.

– Nói với mẹ con…

– Người ta vừa chôn mẹ con hôm nay.

– Vậy con ở đâu?

Tôi nói cho ông ta biết chỗ ở.

– Ngày mai con hãy trở lại và chúng ta sẽ nói chuyện.

Hôm sau tôi trở lại và ông ta nhận tôi vào làm trong đoàn xiếc. Ông coi tôi như con ông và khi ông ta chết, ông giao đoàn xiếc lại cho tôi. Tôi đi khắp nơi và thu được nhiều tiền lắm. Nhưng lâu nay tôi không biết cái gì ám ảnh tôi: Tôi khổ sở, tôi muốn nhày xuống sông tự vẫn.

– Ông có đức tin không?

– Tôi không biết cái đó là cái gì.

– Ông có tin vào Thiên Chúa không?

– Có, một cách mù mờ thôi, nhưng tôi cũng không biết cái đó là cái gì nữa.

– Ông có biết làm dấu Thánh giá không?

– Mẹ tôi có làm và có chỉ cho tôi làm. Nhưng từ đó đến giờ tôi không bao giờ làm nữa. Bà cũng dạy tôi một kinh mà bà bảo tôi đọc mỗi ngày. Tôi đọc kinh đó cho ông nghe…

Và người khách đọc cho tôi nghe kinh:

https://cmmb.org/wp-content/uploads/2018/05/st-joseph-the-carpenter-e1527626153630.jpg

“Thân lạy Thánh Cả Giuse
Chúng con rày đang cơn quẫn bách
Đều tuôn đến kêu cầu Thánh Cả
Lại có cậy ơn Bạn Thánh người
Thì mới dám gắn vó kêu ca
Xin Thánh cả hộ phù bào chữa
Vì tấm lòng thanh ái thiết tha
Buộc Thánh Cả hiệp cùng Trinh nữ
Mẹ Thiên Chúa chẳng vướng tội truyền
Lại vì tình phụ từ ái tử
Khiến Thánh cả bồng Chúa Hài nhi
Thì chúng con quỳ cúi nguyện xin
Nài Thánh cả đoái nhìn cơ nghiệp
Là của Chúa Giêsu Kitô
Đã lấy máu mình mà chuộc lại
Xin Thánh Cả dùng thửa phép quờn
Hộ chúng con đang thì quẫn bách
Thân Thái bảo trang khoa cẩn mật
Gìn nhà Chúa mọi vẻ vẹn toàn
Nguyền hộ lấy con cái yêu đang
Chúa Giêsu Kitô đã chọn
Cúi lạy Cha dấu yêu rất mực
Xin cấm đoán mọi nẻo sai lầm
Cùng tuyệt trừ dịch lây thói tục
Cho chúng con chữ dạ sạch trong
Đấng hộ thủ rất nên dũng lực
Xin đem lòng ái tuất dân nghèo
Nguyện khấng chóng bởi trời ngự xuống
Giúp chúng con đang trận loạn thương
Hỗn chiến cùng quỷ thần u ám
Xưa Thánh cả phò Chúa Hài nhi
Ngõ cho khỏi thửa vòng nguy hiểm
Rày xin hộ Hội Thánh Chúa Trời
Được thoát chước thù oan quỷ trá
Cùng mọi đàng trở đáng tai ương
Sau xin vực chúng con ai nấy
Ngõ in thức Thánh Cả lưu truyền
Cùng cậy trông ơn Người ủng hộ
Cho chúng con sinh thuận tử an
Hầu hưởng phước tiêu diêu cõi thọ.
Amen”.

– Ông đọc kinh này đôi khi?

– Tôi không bao giờ quên đọc nó mỗi tối trước khi đi ngủ.

– Ông có biết Thánh Giuse là ai không?

– Không.

– Tại sao ông đau khổ?

– Tôi không biết. Tôi thấy buồn, chán tất cả kể cả cuộc sống. Tôi thúc con ngựa chạy đến bờ sông Rhône nhưng nó đã nhảy lui và chạy tới đây. Đây là lần đầu tiên con ngựa không nghe lời tôi.

– Đó là sự quan phòng đưa ông tới đây đó.

– Quan phòng là gì?

– Đó là bàn tay của Thiên Chúa trở nên hữu hình. Chính Ngài đã đưa ông tới đây vì Thiên Chúa muốn cứu ông. Ông đã được rửa tội. Ngài không muốn ông chết như một người ngoại đạo. Không phải trong dòng nước sông Rhône mà ông trầm mình, nhưng ông hãy trầm mình trong dòng nước ân sủng. Chúng ta sẽ làm việc với nhau nhé! Không bao giờ tôi đi dạo vào giờ này ở đây. Có lẽ Chúa đã gởi tôi đến với ông. Tôi hết lòng ái ngại cho ông. Cho phép tôi ôm ông.

Tôi chân thành ôm ông và ông ta rất cảm động.

– Ông sẽ ăn tối ở đây, ngủ trên ván, và ngày mai, thay vì đi, ông sẽ ở lại đây suốt ngày.

Ảnh chỉ có tính cách minh họa – Từ Internet

Và ông ta ở lại không những một ngày mà ba ngày. Trong thời gian đó, tôi dạy ông các chân lý của đạo. Ông là người thông minh và Thiên Chúa đã cho ông thấy các thú vui, tiền bạc đó không đem lại cho ông hạnh phúc. Ông xưng tội và chịu lễ. Sau đó, ông ta về lại Avigno, thu xếp công việc, bán hết gia sản, phát cho người nghèo và xin đi tu. Vài năm su, ông lên cơn sốt nặng và qua đời như một vị thánh, lúc tuổi còn xuân…

By attkim
https://attvakim.wordpress.com/