Bản án oan khiên | Chuyện dài mùa Thương Khó

2147

Chuyện dài ngắn nhất để dành đọc trong Mùa Thương Khó.
Câu chuyện có thật, chia làm 9 tập, mỗi tập 1 phút

1. Bữa ăn cuối cùng
2. Đường tình yêu
3. Nụ hôn của quỉ
4. Đêm sầu thảm trong vườn ô liu
5. Đêm trắng dinh Caipha
6. Nước mắt rơi xuống môi khô
7. Bản án oan khiên
8. Vì đời mà bi ai
9. Thượng Đế chết rồi!

BẢN ÁN OAN KHIÊN

Matthêu 26,69-75 – Marcô 14,66-72 – Luca 22,54-62 – Gioan 18,15-27

Người Do-thái điệu Đức Giêsu từ nhà ông Caipha đến dinh tổng trấn. Lúc đó trời vừa sáng. Nhưng họ không vào dinh kẻo bị nhiễm uế mà không ăn lễ Vượt Qua được.

Vì thế, tổng trấn Philatô ra ngoài gặp họ và hỏi: “Các người tố cáo ông này về tội gì ?” Họ bắt đầu tố cáo Người rằng: “Chúng tôi đã phát giác ra tên này xách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp thuế cho hoàng đế Xêda, lại còn xưng mình là Mêsia, là Vua nữa.”

Ông Philatô hỏi Người: “Ông là Vua dân Do-thái sao ?”

Người trả lời : “Chính ngài nói đó.”

Họ đáp: “Nếu ông này không làm điều ác, thì chúng tôi đã chẳng đem nộp cho quan.”

Bấy giờ ông Philatô hỏi Người: “Ông không nghe bao nhiêu điều họ làm chứng chống lại ông đó sao ?” Nhưng Đức Giêsu không trả lời ông về một điều nào, khiến tổng trấn rất đỗi ngạc nhiên. Ông Philatô nói với các thượng tế và đám đông: “Ta xét thấy người này không có tội gì.”

“Hắn đã xúi dân nổi loạn, đi giảng dạy khắp vùng Giuđê, bắt đầu từ Galilê cho đến đây.” Nghe nói thế, ông Philatô liền hỏi xem đương sự có phải là người Galilê không.

Và khi biết Người thuộc thẩm quyền vua Hêrôđê, ông liền cho áp giải Người đến với nhà vua lúc ấy cũng đang có mặt tại Giêrusalem.

Vua Hêrôđê thấy Đức Giêsu thì mừng rỡ lắm, vì từ lâu vua muốn được gặp Người bởi đã từng nghe nói về Người. Vả lại, vua cũng mong được xem Người làm một hai phép lạ.

Nhà vua hỏi Người nhiều điều, nhưng Người không trả lời gì cả.

Các thượng tế và kinh sư đứng đó, tố cáo Người dữ dội.

Vua Hêrôđê cũng như thị vệ đều khinh dể Người ra mặt …

nên khoác cho Người một chiếc áo rực rỡ mà chế giễu, rồi cho giải Người lại cho ông Philatô.

Ông Philatô trở vào dinh, cho gọi Đức Giêsu và nói với Người: “Ông có phải là vua dân Do-thái không ?” Đức Giêsu trả lời: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này.”

Lần thứ ba, ông Philatô nói với họ: “Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra.”

Nhưng họ cứ một mực la lớn: “Đóng đinh ! Đóng đinh nó vào thập giá !”

Họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội.

Lúc tổng trấn đang ngồi xử án, thì bà vợ sai người đến nói với ông: “Ông đừng nhúng tay vào vụ xử người công chính này, vì hôm nay, tôi chiêm bao thấy mình phải khổ nhiều vì ông ấy.”

Vào mỗi dịp lễ lớn, tổng trấn có lệ phóng thích cho dân chúng một người tù, tuỳ ý họ muốn. Mà khi ấy có một người tù khét tiếng, tên là Baraba. Vậy khi đám đông đã tụ họp lại, thì tổng trấn Philatô nói với họ: “Các ngươi muốn ta phóng thích ai cho các ngươi đây ? Baraba hay Giêsu, cũng gọi là Kitô ?” Bởi ông thừa biết chỉ vì ghen tị mà họ nộp Người.

Nhưng các thượng tế và kỳ mục lại xúi đám đông đòi tha tên Baraba mà giết Đức Giêsu. Tổng trấn hỏi họ: “Trong hai người này, các người muốn ta tha ai cho các người ?” Họ thưa: “Baraba !” Tổng trấn Philatô nói tiếp: “Thế còn ông Giêsu, cũng gọi là Kitô, ta sẽ làm gì đây ?” Mọi người đồng thanh: “Đóng đinh nó vào thập giá !”

Tổng trấn lại nói: “Thế ông ấy đã làm điều gì gian ác ?” Họ càng la to: “Đóng đinh nó vào thập giá !” Tổng trấn Philatô thấy đã chẳng được ích gì mà còn thêm náo động, nên lấy nước rửa tay trước mặt đám đông mà nói: “Ta vô can trong vụ đổ máu người này. Mặc các người liệu lấy !”

“Máu hắn cứ đổ xuống đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi !”

Bấy giờ, tổng trấn phóng thích tên Ba-ra-ba cho họ, còn Đức Giê-su, thì ông truyền đánh đòn, rồi trao cho họ đóng đinh vào thập giá.

Mời xem tiếp: 8. Vì đời mà bi ai